Thứ Năm, 5 tháng 12, 2019

CHƯƠNG X. Tôi Cần Phải Lấy Vợ (1)


Truyện dài của Lu Hà phần 1

Tuyết Mai là một cô gái dáng người thanh nhã, cầm tinh con ngựa còn tôi cầm tinh con rồng. Tôi lớn hơn cô 2 tuổi, rồng bay ngựa phi toàn là giống nòi yêu tốc độ cả. Cô ở khu tập thể Thành Công hàng xóm là gia đình bác Tiệm ông thứ trưởng bộ công nghiệp nhẹ. Căn hộ là tiêu chuẩn dành cho con gái một ông cán bộ cao cấp vào hàng tướng lãnh của đảng, ông hoạt động bí mật và sau đó tử nạn. Ông thứ trưởng cứ tị nạnh với cô chỉ có một mình mà diện tích phòng ở ngang với ông? Cái chết của ông bố Tuyết Mai hoàn toàn bí mật. Có thể ông là một trùm tình báo lão luyện sừng sỏ của cộng sản Việt Nam? Bà nội của cô cũng là họ hàng bề trên của ông Kim Ngọc bí thư tỉnh Vĩnh Phú.

Lăn Lộn Trường Tình (14)


Truyện dài của Lu Hà phần 14

Tôi đang mê man theo dòng hồi tưởng như mạch nước ngầm như dòng sông tri thức tâm linh cuồn cuộn chảy mang theo phù sa bồi đắp màu mỡ cho những cánh đồng văn chương nhưng cũng không ít cành cây củi mục mà không thể dừng lại để vớt bỏ những thứ đó đi. Cô văn sĩ trẻ trung chỉ đáng tuổi con gái đầu lòng của tôi, có nhắc nhở tôi vài lỗi chính tả như đáng lý say sưa lại viết thành say xưa, cao su lại viết thành cao xu. Tôi cảm động vô cùng cám ơn cô nhiều lắm. Nhưng cô bảo tôi nên nâng tác phẩm lên tầm cao hơn đừng mô tả quá chi tiết cảnh tôi và Soan âu yếm nhau dưới gốc cây bàng ở sân ga Việt Trì, hãy cắt bỏ đoạn này đi…

Lăn Lộn Trường Tình (13)


Truyện dài của Lu Hà phần 13

Trong khi tôi đang say sưa viết những dòng hồi ký theo lối tiểu thuyết ái tình lãng mạn từng chương hồi này thì có một cô kiều nữ xinh xắn vô cùng hỏi tôi trong khung chat, cô tự giới thiệu mình cũng là văn sĩ, cô ta cũng có nhiều truyện ngắn đăng trong báo văn nghệ, cô là hội viên của hội nhà văn Việt Nam, đã học xong chương trình đại học văn khoa từ lâu. Cô ta hỏi rằng tôi làm nghề gì ở bên Đức, tôi có con ở Việt Nam không, tên thật của tôi là gì? Cô ta khen ngơị tôi: Anh viết hay quá, chính anh mới đáng là bậc thày của em về nghề viết văn. Tôi bảo: Cô nhà văn xinh đẹp đáng yêu ơi, lời khen của cô như duyên phận tiền kiếp từ ngàn năm nay cô đã trao tặng lại cho tôi, nhưng tiếc rằng tôi đã già rồi bây giờ chỉ là một ông lão đã về hưu. Tôi chỉ là một người công nhân làm nghề thợ tiện thợ hàn và hàng trăm thứ nghề tạp nham khác để kiếm tiền nuôi thân nuôi vợ con.

Lăn Lộn Trường Tinh ( 12)


Truyện dài của Lu Hà phần 12

Cơ bản thời gian đó tôi vẫn là tình bơ vơ, của đáng tội cũng có vài mối tình tạp nham, vài cuộc ân ái truy hoan nhưng không thể gọi là tình yêu được, nên tôi không muốn đưa vào tập hồi ký này kẻo mang tiếng là chuyên kể chuyện dâm dục rồi đăng tải lên mạng Internet nhằm đầu độc thế hệ trẻ. Nhưng phải công nhận tôi rất được lòng các cô gái, được lòng giới đàn bà. Phần lớn người ta khen tôi hào hoa phong nhã, cách nói chuyện rất có duyên, khôi hài dí dỏm…

Lăn Lộn Trường Tình (11)


Truyện dài của Lu Hà phần 11

Tôi không biết làm sao để tiếp cận được với Lan, em đang là sinh viên đại học năm thứ nhất. Cái ao nhà ông bác sĩ viện trưởng có hai con cá trắm trắng. Tôi lăm le tấp tểnh vác cần câu đến chỉ mong câu được con cá em bự hơn. Nên tôi rủ thằng Thuận phóng xe máy đến nhà chơi. Minh tinh ý lắm, biết thừa tôi chẳng tơ tưởng gì đến mình, nên em không tiếp tôi mà mấy tuần trước ngày sinh nhật em còn mời tôi đến dự. Cũng có một chị họ hàng lấy chồng ở Nga cũng đến chơi. Em hân hoan giới thiệu với chị về tôi, mà nay em tỏ ra lạnh nhạt, và đẩy người anh trai cả mới đi bộ đội về tiếp chuyện hai thằng chúng tôi. Chuyện trò vơ váo vài câu tôi xin phép ra về, tôi lồng lộn phóng xe máy như điên như dại trên đường phố Hà Nội. Thằng Thuận ngồi phía sau phải năn nỉ tôi, giảm tốc độ, nó an ủi tôi.

Lăn Lộn Trường Tình (10)


Truyện dài của Lu Hà phần 10

Ngay từ nhỏ tôi đã là một đứa trẻ khác người, nghịch ngượm như quỷ sứ lớn lên chẳng giống ai? Người ta bảo phải kính đảng yêu bác. Nhưng khi đi bộ đội về tôi tự hỏi làm sao cứ phải kính đảng yêu bác. Đảng là ai? Khi tôi muốn đi học thành tài đảng kiếm cớ này cớ khác ngăn cản tôi. Còn yêu bác tại sao tôi phải yêu bác, bác là một ông già đã chết, còn tôi là trai tráng, tôi có pê đê đồng bóng đâu mà tôi cứ phải yêu ông ấy? Mẹ tôi làm công việc quét dọn ở lăng ông, mẹ xì cho tôi cái vé đi thăm. Tôi tự hỏi đi xem triển lãm một cái xác người có gì mà vui. Đời tôi không phải là đã từng chứng kiến nhiều cái xác chết, người chết trôi, chết vì tàu hỏa nghiến phăng đứt đôi, cái xác chú rể tôi bị trói gô khi người ta mổ xẻ chú trong vụ tai nạn ô tô, xác trung đội trưởng Lộc bị chết vì cuốc phải bom bi  vân vân và vân vân…

Lăn Lộn Trường Tình (9)


Truyện dài của Lu Hà phần 9

Bố mẹ tôi bảo lấy vợ đi, muốn lấy ai thì lấy tùy ý. Tôi thấy bố mẹ tôi nó có lý. Tôi đã 27 tuổi, rồi sẽ 28, rồi 29 cứ cái đà này kéo phải dài đến 30 tuổi mà không có vợ là một điều sỉ nhục đối với tôi, bản tính tôi cao ngạo mà phải chịu ế vợ? Tôi không muốn cảnh cha  già con cọc, mai này tôi 60 tuổi ít nhất thì con đầu lòng của tôi phải trên 30 tuổi thì tôi mới vui lòng. Tôi đến nhà thằng bạn ngày xưa học cùng lớp, nó bị viêm tai giữa chảy mủ bị thủng một lỗ nhỏ điếc đặc bên tai phải mà cũng đi học đại học sư phạm khoa tiếng Anh sau khi đi bộ đội về. Em gái nó đã lớn xinh đẹp kiều diễm thích chơi đàn ghi ta. Nhưng tôi nhìn bộ dạng biết thừa là gái phong trần, em muốn tôi dẫn em đi chơi cốt chỉ để ăn ké uống ké… Tôi không đem lòng yêu em nhưng cũng dẫn đi chơi lang thang. Em đến nhà tôi, mẹ tôi dò hỏi biết em thuộc diện lười biếng chả nghề ngỗng gì, mẹ cản tôi không nên quan hệ. Mẹ sợ tôi lấy em về làm vợ mẹ không trị nổi, tôi chỉ tủm tỉm cười không nói gì…

Lăn Lộn Trường Tình (8)


Truyện dài của Lu Hà phần 8

Nếu người ta bảo: Ái tình là một tôn giáo, là một chủ nghĩa thì tôi là một tín đồ trung thành của tôn giáo này là một chiến sĩ đấu tranh cho tự do của chủ nghĩa ái tình. Nghĩa là không ai ép buộc ai, không ai dùng thủ đoạn hay tiền bạc để lường gạt ai. Tình yêu vĩnh cửu hay tình yêu tạm thời có giai đoạn hoàn toàn do tự nguyện tự giác từ hai phía

Lăn Lộn Trường Tình (7)


Truyện dài của Lu Hà phần 7

Thôi em đừng hỏi nhiều nữa, em hãy cởi quần ra nằm xuống bên cạnh chị. Tôi rón rén nằm bên cạnh chị, cả hai nằm nghiêng úp thìa vào nhau. Chị rơm rớm nước mắt chị kể về cuộc đời chị khổ lắm. Má chị là người miền Nam tập kết ra Bắc. Họ hàng trong Nam chả còn ai, họ đi di tản sang Mỹ hết cả rồi. Chồng chị ruồng rẫy chị, cả đứa con gái cũng bỏ chị nó đang sống với bố nó và ông bà nội. Tôi chỉ biết vỗ về an ủi chị. Chị hỏi em đã có người yêu chưa? Tôi nghẹn ngào đời em cũng long đong về đường tình duyên lắm chị ạ. Chuyện dài lắm từ từ em sẽ kể hết cho chị nghe.

Âm Mưu Hán Hóa Của Tàu Cộng


Ngụy Biện Quanh Co

Giặc già ngụy biện quanh co
Lưu manh mật vụ thò lò mũi xanh
Lọc lừa trình độ trẻ ranh
Thằng Hồ Ngọc Đại hôi tanh cửa mình

Trò Mèo Cải Cách Chữ Viết Hay Cố Tình Phá Hoại Nền Văn Hóa Việt


( ÂM MƯU TIẾP TAY GIẶC TÀU XÂM  LƯỢC VIỆT NAM CỦA BÙI HIỀN)


Đây là trò lưu manh mất dạy của tụi vô học. Nhìn cái bản mặt tay giáo sư rỏm nọ, quê một cục. Nhìn đã biết là cha cố nội Chí Phèo, AQ rồi. Mặt này mà đòi làm giáo sư? Bảng chữ cái y tung ra nham nhở như chó gặm. Chẳng qua là mẹo xưa của Hàn Tín, Lưu Bang bên Tàu đó thôi: Minh tu sạn Đạo, ám độ Trần Thương. Tức là gỉa đò tu sửa đường Sạn Đạo nhưng lại cho quân bí mật đánh úp Trần Thương.

Trần Kiều Ngọc Một Trái Tim Yêu Nước Thương Nòi

Thân Gái Dặm Trường
họa thơ nmh: Vô Đề

Thanh kiếm can thường cật ngựa gìa
Một lòng kính mẹ rất thương cha
Nhọc nhằn nhẫn nại vì dân nước
Há quản thị phi giống chó nhà
Thân gái dặm trường cơn sóng bạc
Hồng nhan tủi hận chốn quan hà
Phong trào nhân bản tìm nguồn cội
Sức mạnh tinh thần chống ác ma !

Tinh Thần Mã Thượng Võ Sĩ Đạo Trong Tranh Biện


-Trích lời Paul Nguyễn Hoàng Đức:
Tôi đầu hàng trước huyền nhiệm Thiên Chúa
Các bạn vô thần thân mến, những gì tôi viết và viết sau đây, các bạn không nên tự ti về việc không hiểu gì về đạo, bởi lẽ những gì tôi viết ra cực kỳ dễ hiểu và đơn giản.

Tôi xin nhắc lại về chuỗi mắt xích liên quan mật thiết với nhau:

THƯỚC ĐO CHUẨN CHO MỘT NGƯỜI ĐÀN ÔNG


( Nhân chuyện trò với một đứa cháu ngỗ ngược)
-Trích lời Paul Nguyễn Hoàng Đức:
Đàn ông là trụ cột của gia đình, cộng đồng, quốc gia và thế giới nên phải hiểu trọng trách xây dựng bản thân mình thành cái gì! Người Việt vẫn nói “Quốc gia hưng vong thất phu hữu trách”. Dân tộc nào cũng hướng đến hướng dẫn dạy dỗ đàn ông. Văn hào Lỗ Tấn cảnh tỉnh người Hoa rằng “Người Trung Quốc chỉ giỏi ăn thịt người”. Còn nhà văn Nguyễn Bá Dương trong cuốn “Người Trung Quốc xấu xí” thì nói: “Trung Quốc là một hũ tương thối. Một con cừu cũng làm được vua nước Tàu”.

THỈNH VẤN CHA AN THANH LINH GIANG VỀ THẦN HỌC


Paul Nguyễn Hoàng Đức

Nhân có bạn Vien Nguyen mời vài cha vào cuộc nhận xét bài của tôi. Cha
Anthanh Linhgiang có viết:

(Người viết chưa phân biệt được “thiên thần” và “Chúa Thánh Thần” )

Bình Giảng Thơ Lu Hà Do Thu Hà Diễn Ngâm Phần 55


Hồng Nhan Bạc Mệnh (1)

Cám ơn nghệ sĩ Trần Thu Hà đã ngâm thơ lục bát dài. Bài trường ca ai oán khổ não của tôi với nhan đề “Hồng Nhan Bạc Mệnh“ tả về cảnh ngộ đời một người cung nữ tài sắc vẹn toàn, lúc đầu được vua chúa yêu rất sủng ái sau bị bỏ rơi, ghẻ lạnh. Tôi đã cảm xúc phỏng theo bài thơ song thất lục bát dài của thi sĩ Nguyễn Gia Thiều có tên gọi là “Cung Óan Ngâm Khúc“. Tiên sinh vốn dĩ là con trai của  quận chúa Quỳnh Liên cháu ngoại chúa Trịnh Hy Tô. Xuất thân một võ quan được phong tới chức Ôn Như Hầu, ông lại rất giỏi tinh thông thanh luật làm thơ đường luật và thơ song thất lục bát.

Bình Giảng Thơ Lu Hà Do Thu Hà Diễn Ngâm Phần 54


Tứ Đại Giai Nhân

Tình cờ lên mạng facebook rong chơi, thơ thẩn, thẩn thơ với nhân tình thế thái. Bỗng thấy tấm ảnh chụp nghệ sĩ ngâm thơ Trần Thu Hà với 3 người bạn gái, chắc là bạn học cùng lớp hay là bạn gái thuở thiếu thời hoa niên nở rộ. Những bông lan cuối thu để sắp sang mùa đông băng giá vẫn còn hương sắc nồng nàn như nuối tiếc những ngày xuân đã qua. Thu Hà cười bảo: Mọi người ơi!  Đây là tứ đại giai nhân nè. Tôi thấy câu nói vô tình của Thu Hà hay hay ngồ ngộ, thấy lòng mình đang tràn trề hửng khởi mới gõ liền một mạch bài thơ “ Tứ Đại Giai Nhân“. Cứ tưởng chỉ là tếu táo cho vui không ngờ đọc lại và hôm nay được nghe Thu Hà diễn ngâm mới giật mình thì ra bài thơ ngẫu hứng của mình cũng da diết tình tứ ý nghĩa ra phết.

Bình Giảng Thơ Lu Hà Do Thu Hà Diễn Ngâm Phần 53


Sầu Ly Ai Oán (5)

Sầu Ly Ai Oán của tôi viết theo thể thơ lục bát còn rất dài, nhưng nghệ sĩ Thu Hà chỉ ngâm đến băng video số 5 thôi thì dừng lại không muốn ngâm tiếp nữa. Vì các đoạn sau toàn tả cảnh đâm chém máu me  đầm đìa như trong kiếm hiệp. Mới đầu tôi chỉ nghĩ bụng mình làm một cuộc kim thiền thoát xác, hồn Trương Ba da hàng thịt. Nghĩa là tôi tự hóa thân mình vào nàng công chúa hay hoàng thái hậu Ngọc Hân để gọi hồn chồng là vua Quang Trung Nguyễn Huệ  về, nghĩa là tôi phải đóng làm 3 vai diễn: Lu Hà, Ngọc Hân và Quang Trung. Trong thơ tôi phải thể hiện cái khí phách của Quang Trung, cái dịu hiền nhân hậu của Ngọc Hân, tôi phải tự thăng hoa tâm hồn thể xác tôi sao cho thật ướt át êm ái trong mộng như sảy ra ở  ngoài đời thật.

Bình Giảng Thơ Lu Hà Do Thu Hà Diễn Ngâm Phần 52


Sầu Ly Ai Oán (4)

Thiết tưởng tâm hồn chúng ta lẽ naò lại chai sạn không thể rung cảm mà không choáng ngp chìm đắm trong lời thơ, giọng ngâm của Thu Hà, trong tiếng nhạc nền sầu thảm bi ai oán hận như người cung nữ trong cung cấm hay người thiếu phụ chờ chồng trong hai tác phẩm kinh điển Cung Oán Ngâm Khúc và Chinh Phụ Ngâm ở video số 3. Thơ và ngâm thơ như thế mà vẫn còn chê thì không biết như thế nào mới là hay? Ai có thể đủ trình độ tài năng để định gía chung cho tiêu chuẩn nghệ thuật? Bây giờ mời các bạn nghe tiếp video số 4 của Thu Hà, nhẩn nha dừng lại để đọc những lời bình giảng của tôi về ý nghĩa của những câu chữ trong thơ. Tôi chỉ tập trung  vào những chữ những câu mà tôi cho rằng khó hiểu để Thu Hà và mọi người thẩm thấu hết cái hay vẻ đẹp của chữ viết và tiếng nói Việt Nam. Tôi không như nhạc sĩ Trịnh Công Sơn tuyên bố thẳng thừng nhạc ông ta viết ra cấm hỏi ý nghĩa :

Bình Giảng Thơ Lu Hà Do Thu Hà Diễn Ngâm Phần 51


Sầu Ly Ai Oán (3)

Bây giờ các bạn lại cùng tôi nghe tiếp theo băng video thứ 3. Sầu Ly Ai Oán được Thu Hà diễn ngâm. Tôi phải ôm bụng mà cười khi thấy Thu Hà tranh cãi với một người về tôi là Nam Hay Nữ? Thu Hà cứ một mực tôi là Nam còn người kia nghi tôi là Nữ. Tôi không tin người kia nghi tôi là nữ mà chỉ giả vờ khen tôi lấy lệ rồi  mượn gió bẻ măng vì Nam gì mà mang tên Nữ? Lu Hà rõ ràng là tên con gái.

Bình Giảng Thơ Lu Hà Do Thu Hà Diễn Ngâm Phần 50


Sầu Ly Ai Oán (2)

Nghe tiếp theo video thứ 2, Sầu Ly Ai Oán được Thu Hà diễn ngâm, tôi nghe mà rưng rưng nước mắt. Tôi thương cho dân tộc Việt Nam, thương cho nỗi bất hạnh của bao kiếp phận hồng nhan tài hoa bạc mệnh cổ kim xưa nay từ công chúa Huyền Trân, nữ nghi học sĩ Nguyễn Thị Lộ, thương cho vua Quang Trung yểu mạng và thái hậu Ngọc Hân lẻ loi giữa nơi hang hùm nọc rắn. Tôi miên man sầu tưởng về những vần thơ lục bát về những tình tiết tôi mô tả trong thơ.

Bình Giảng Thơ Lu Hà Do Thu Hà Diễn Ngâm Phần 49


Sầu Ly Ai Oán (1)

Sầu Ly Ai Oán một bài thơ lục bát dài viết theo thể trường ca bi oán phỏng theo tâm trạng bà Bắc Cung Hoàng Hậu Lê Ngọc Hân khóc chồng là vua Quang Trung Nguyễn Huệ. Bà Lê Ngọc Hân đã viết bài thơ song thất lục bát dài bằng chữ nôm với tên đề: “Ai Tư Vãn“. Tôi tạm giải nghĩa nôm na : Ai là ai oán, tư là riêng tư, vãn là than vãn.
Bài thơ khóc chồng cũng là một bản điếu văn đọc trước bài vị linh cữu vua Quang Trung.

Bình Giảng Thơ Lu Hà Do Trần Thu Hà Diễn Ngâm Phần 48



Trời em ngâm hay qúa. Anh nghe mà thấy cay cay khoé mắt bởi câu thơ mà chính tự anh tay viết ra:
“Trần gian sao lắm điêu linh
Cánh bèo trôi nổi phận mình về đâu?“

Cuôc đời này thật là vô thường, ngắn ngủi như kiếp phù du bèo bọt, một tiếng trống đưa ma là kết thúc tất cả vui buồn giận hờn nuối tiếc khổ hạnh. Hành trang ta mang theo về thế giới bên kia vẫn chỉ là hai bàn tay trắng, có chăng chỉ là những kỷ niệm thơ ca du duơng cùng với tiếng gió, sóng gào, biển động, mưa rơi, thác đổ, suối reo. Tiếng vọng của âm thanh hang đá lạnh lẽo hoang vu.

Bình Giảng Thơ Lu Hà Do Thu Hà Diễn Ngâm Phần 47


“Tình Yêu Của Lính“
cảm xúc bản nhạc của Minh Kỳ & Huy Cường

Khi nghe bài hát:“Ai Nói Với Em“ của nhạc sĩ Minh Kỳ và Huy Cường được rất nhiều người hát tôi rất lấy làm xúc động về trái tim và tấm lòng người lính hai vai nặng gánh ân tình giữa non sông đất nước cha mẹ giống nòi dân tộc và tình yêu đôi lứa. Tình yêu của những người lính không ích kỷ hẹp hòi hay mang nhiều khổ đau như nàng Kiều phải bán mình chuộc cha, bên tình bên hiếu bên nào nặng hơn. Vì tình yêu lớn lao như sông dài biển rộng dù cho có phải xả thân hy sinh về tổ quốc họ cũng cam lòng. Hồn tử sĩ vi vu gió thổi sáng tỏ cùng trăng sao và lịch sử

Bình Giảng Thơ Lu Hà Do Thu Hà Diễn Ngâm Phần 46


Bài thơ: “Đàn Oán Cung Sầu“ tôi sáng tác cảm xúc có được nhờ bởi tại lời nhạc của nhạc sĩ Mặc Thế Nhân, bởi giọng ca tiếng đàn của các nam nữ ca sĩ và nhạc công. Thơ cảm xúc là cả một thế giới tâm hồn tinh thần trí tuệ bao la, như trước vẻ đẹp tuyệt mỹ của một cô gái, trước vẻ đẹp thiên nhiên hùng vĩ v.v...Thi sĩ Lý Thái Bạch cách đây khoảng 1256 năm trước sắc đẹp lộng lẫy quý phái đài trang của nàng Dương Qúy Phi trong vườn hoa đào mà cảm tác ra bài thơ Thanh Bình Điệu:
“Vân tưởng y thường, hoa tưởng dung

Bình Giảng Thơ Lu Hà Do Thu Hà Diễn Ngâm Phần 45


Bài thơ: “ Ta Phải Xa Nhau “

Ta phải xa nhau, thơ tôi cảm xúc theo nhạc phẩm của nhạc sĩ Nhật Ngân được nhiều ca sĩ hát. Tôi xin tránh miên man bình luận về nội dung bài hát của Nhật Ngân. Các funny âm nhạc có thể tự tìm trên youtube với nhan đề “ Trách Ai Vô Tình“. Tôi chỉ chú trọng bình giảng ý nghĩa các câu chữ cần thiết của bài thơ mà tôi sáng tác may mắn được cô Thu Hà diễn ngâm.

Lăn Lộn Trường Tình (6)


Truyện dài của Lu Hà Phần 6

Một buổi chiều nhà tôi đang ăn cơm chuẩn bị thu dọn mâm, bỗng có tiếng trẻ con xôn xao trên đường, chị hỏi thăm nhà tôi. Tôi mời chị vào nhà, mời chị xơi nước. Tôi quay sang giới thiệu với bố tôi đây là chị H một nghệ sĩ ngâm thơ nổi tiếng, diễn viên hát cải lương. Bố tôi tủm tỉm cười bảo: Tôi cũng từng nghe cô ngâm thơ trên đài tiếng nói Việt Nam. Tôi bảo chị chờ em một chút, em còn ăn cơm chóng vánh thôi, sau em phóng xe đưa chị đi biểu diễn tối nay. Chị bảo tôi cứ ăn từ từ, chị lấy cuốn sổ ra hí hoáy ghi chép. Sau này bà hàng nước trên đường tỏ ra bất mãn, vì bà ta thấy tôi thỉnh thoảng lên uống nước cứ rì rầm nói chuyện với con  gái bà. Con gái bà đẹp da ngăm ngăm đen, thuộc loại đen ròn rất đáng yêu. Nhiều người trong khu tập thể cứ đoán già đoán non tôi sẽ làm con rể bà ta…

Lăn Lộn Trường Tình (5)


Truyện dài của Lu Hà phần 5

Tôi là kẻ kiêu hùng ngã mạn, không dám nhận mình là linh khí của trời đất, do âm dương ngũ hành kim mộc thủy hỏa thổ tạo thành là hòn đá sót lại của bà Nữ Oa khi vá trời, gọi là hòn thông linh bảo ngọc được đầu thai vào gia đình họ Giả mà thành Giả Bảo Ngọc còn nàng là Lâm Đại Ngọc trong tiểu thuyết Hồng Lâu Mộng của Tào Tuyết Cần.
Kẻ dung mạo hương lồng ngọc giát
Ví phong tư rồng cuốn phượng sa
Trông như hoa mai tuyết phủ
Sạch như bông huệ sương pha…

Lăn Lộn Trường Tình (4)


Truyện dài của Lu Hà phần 4

Tôi tự nghĩ mình là kẻ trí dũng có thừa, cũng có thể coi là giòng giõi trâm anh thế phiệt, văn chương tốt đất nết nhà. Kể cả thời cộng sản cũng không phải là lép vế trong xã hội, ông bà nội tôi cũng có mấy bằng tổ quốc ghi công. Bản thân tôi cũng từng trong nam ngoài bắc, lăn lộn khói lửa, vào sống ra chết. Các ngón đời xông pha xã hội đã từng nếm trải, mới 27 tuổi đời là một người đàn ông vững trãi. Tôi khá đẹp trai khôi ngô tuấn tú, đôi mắt sáng như sao, tuy không cao to như người ta, nhưng khỏe mạnh không bệnh tật là quý rồi.

Lăn Lộn Trường Tình (3)


Truyện dài của Lu Hà phần 3

Tôi yêu M và M có yêu tôi không? Có chứ, rất yêu có khi còn hơn cả tôi yêu M. Tôi yêu M vì cái gì? Tôi thấy em rất ngoan, lúc nào cũng thỏ thẻ bên tôi. Còn tôi là một ngã lắm mồm lắm miệng dọc đường ngồi trên xe máy hay trên xe đạp thì nghe tôi kể hết chuyện nọ tới chuyện kia... Thấy tôi khi giao tiếp với những thành phần trí thức thì tỏ ra hào hoa phong nhã, lịch lãm văn chương. Thấy tôi tiếp xúc với đám giang hồ anh chị thì tỏ ra sắc sảo ranh ma. M yêu tôi, chắc chắn không phải chỉ vì tôi mới đi Tây về, mà vì cách ôm ấp vuốt ve cưng nựng, làm dục vong của M cũng nổi lên điên cuồng. Nhưng vì M còn nghe lời mẹ căn dặn mà không dám ăn nằm với tôi cho đã cơn nghiền. M cũng muốn cưới mau mau chứ không để tôi cứ kiểu này mãi thì làm sao mà chịu nổi…? Lợn bị treo cám, thèm lắm mà không được ăn. Có khác chi là một hình phạt tự đày đọa mình cả về tinh thần lẫn thể xác…Con người bằng xương bằng thịt chứ có phải gỗ đá sắt thép đâu?

Thứ Ba, 5 tháng 11, 2019

SUY LÝ TIỀN CHUNG KẾT VỀ NGÔI BA THIÊN CHÚA

-Trích lời Paul Nguyễn Hoàng Đức:

Các bạn thân mến, có một khẩu quyết của thế giới chúng ta chắc chắn phải tuân thủ, vì đơn giản thôi , anh muốn bác bỏ khẩu quyết đó thì anh phải tranh luận để bác bỏ, hai là anh phải đưa ra khẩu quyết thay thế. Giống như người ta không ăn sẽ chết, nếu anh bác bỏ thức ăn đó, thì anh phải đưa ra loại thức ăn khác, chớ không thể bảo người khác nhịn ăn. Nhịn ăn khi đó đồng nghĩa với chết.

Bình Giảng Thơ Lu Hà Do Thu Hà Diễn Ngâm Phần 44


Bài thơ: “Hoàng Hôn Màu Tím” và “ Thương Người Em Gái Miền Trung “

Nhạc sĩ Anh Bằng viết bản nhạc “ Chuyện Hoa Sim “ phổ từ trích đoạn thơ Hữu Loan, được nhiều người hát. Tôi nghe thấy hay mủi lòng mà cảm hứng thành bài thơ “Hoàng Hôn Màu Tím“. Nghệ sĩ Thu Hà ngâm tuyệt vời quá. Chính tôi là tác gỉa bài thơ mà cũng thấy cay cay sống mũi rơm rớm nước mắt. Thật tình tôi nghe ngâm thơ mà nao nao cả lên. Thơ tôi viết theo thể song thất lục bát. Giọng ngâm theo cung điệu trầm bổng réo rắt thê lương, như nước suối chảy, biển gào gió thổi lại có lúc tí tách như hạt mưa rơi mà đau lòng xót dạ.

Thơ Tình Chùm Số 1.120


Biến Tình Say Đắm
cảm xúc nhạc Giao Tiên: Lại Nhớ Người Yêu

Nhớ em quá không sao ngủ được
Lệ hoen tròng thao thức mãi thôi
Chiều nay hoa lá nổi trôi
Con thuyền ân ái xa xôi với người

Thơ Tình Chùm Số 1.119



Đòi Xem
cảm hứng với tấm hình của Hiền Châu

Bàn dân thiên hạ đòi xem
Hồn trinh khao khát thòm thèm Hằng Nga
Thướt tha yểu điệu sơn hà
Xôn xao tứ hải ngọc ngà Hiền Châu

Thơ Tình Chùm Số 1.118


Anh Sẽ Trở Về
cảm xúc bản nhạc của Võ Tá Hân

Mai này anh sẽ trở về
Giữa dòng suối tắm tràn trề nắng mưa
Hẹn em bên những gốc dừa
Bướm hoa dan díu hàng dưa luống cà

Thơ Tình Chùm Số 1.117


Hoài Xuân Mộng Cảm
cảm xúc nghe Hoàng Yến Bolero hát: Cay Đắng Bờ Môi

Ngày xưa tôi mới biết yêu
Người tình bé nhỏ mĩ miều trắng trong
Chiều nay xao xuyến nỗi lòng
Nghe cô Hoàng Yến ca dòng đời trôi

Thơ Tình Chùm Số 1.116


Hối Hận
cảm xúc nhạc Hoàng Trang: Ăn Năn

Xót xa tuổi ngọc qua mau
Ngày xưa mộng ước trầu cau pháo hồng
Say xưa chan chứa rượu nồng
Bướm hoa đắm đuối tổ tông họ hàng

Thơ Tình Chùm Số 1.115


Cảnh Ngộ Đời Tôi 
cảm xúc nhạc Vinh Sử

Đêm qua tôi lại gặp nàng
Nụ cười ân ái thiếp chàng hân hoan
Môi kề má ấp chứa chan
Bình minh thức dậy lệ tràn bờ mi

Thơ Tình Chùm Số 1.114


Chén Rượu Năm Nao                            
cảm xúc Mạnh Quỳnh hát: Một Lần Gặp Em

Tàu xe nô nức ngược xuôi
Gặp em chỉ một lần thôi mà buồn
Tiết xuân bươm bướm chuồn chuồn
Sân ga quán trọ hoàng hôn gợi sầu

Thơ Tình Chùm Số 1.113


Chạnh Lòng Nhắn Nhủ
cảm xúc nhạc Lệ Minh Bằng: Hỏi Anh Hỏi Em

Hỏi lòng sao vội ra đi
Trái tim ấp ủ thầm thì trúc mai
Rằng mình còn có tương lai
Ba lô súng đạn đôi vai phong trần

Thơ Tình Chùm Số 1.112


Mộng Tình Chinh Nhân
cảm xúc nhạc Lê Dinh: Bài Hát Này Cho Em

Anh sẽ viết bài ca thương nhớ
Giữa rừng sâu cách trở núi sông
Hai vai nặng gánh tang bồng
Đời trai hồ hải cánh đồng cỏ non

Thơ Tình Chùm Số 1.111


Trái Tim Thổn Thức
cảm xúc nhạc Mạnh Quỳnh

Ngày xưa đó lần theo lối cỏ
Mái nhà tranh lá đổ chiều thu
Đêm nay gió thoảng vi vu
Đồi thông thổn thức trăng ru giọng đàn

Thứ Hai, 4 tháng 11, 2019

Lục Bát Tâm Tư Chùm Số 336


Trăng Hôn Ngọn Lúa
cảm xúc nhạc Thành Công: Tình Trăng

Trăng hôn ngọn lúa trổ đòng
Hằng Nga cung Quảng long đong kén chồng
Vườn nhà cây cải lên ngồng
Thuyền ai thấp thoáng dòng sông ái tình

Chùm Thơ Tình Dài Số 275


( gồm những bài dài trên 24 câu)

Anh Đã Ghé Thăm
thơ với Trần Thu Hà

Cảm ơn anh đã ghé thăm
Cà phê bốc khói ngàn năm tơ tằm
Nhớ ai hết đứng lại nằm
Hằng Nga ẻo lả hương rằm anh ơi!

Chùm Thơ Tình Dài Số 274

Bấy Lâu
cảm xúc tấm hình của Đoàn Thị Thùy Dương

Bấy lâu lòng vẫn vấn vương
Chập chờn sóng biển thùy dương bến tình
Bâng khuâng thầm gọi cô mình
Trái tim nóng bỏng sân đình làng ta

Chủ Nhật, 6 tháng 10, 2019

Thơ Tình Chùm Số 1110


Bài Thương Ca Muôn Thuở
cảm xúc nhạc Lê Dinh: Bài Hát Này Cho Em

Bài thương ca muôn thuở
Rừng núi chốn hoang vu
Nức nở bao lời ru
Từ ngàn xưa vọng lại

Thơ Tình Chùm Số 1109


Em Về Bên Đó Mà Vui
cảm xúc nhạc Phúc Trường: Chuyến Xe Cuối Cùng

Tần ngần em bước lên xe
Tới miền xứ lạ màn the rượu hồng
Con đường xa tít mênh mông
Dập dìu bướm trắng cánh đồng cỏ hoa

Thơ Tình Chùm Số 1.108


Anh Sẽ Trở Về
cảm xúc bản nhạc của Mai Châu: Một Người Đi

Chiều mưa gió đường trơn lầy lội
Dòng sông sầu lần cuối vắng teo
Hàng tre bụi dứa hắt heo
Dây leo cỏ dại xóm nghèo chơi vơi

Thơ Tình Chùm Số 1107



Để Tang Cho Tình
cảm xúc bài hát của Lam Phương

Tình yêu đã chết lâu rồi
Mùa đông năm ấy xa xôi cuối trời
Chiều nay lã chã mưa rơi
Con chim lẻ bạn chơi vơi nẻo nào?

Thơ Tình Chùm Số 1106


Ngẩn Ngơ Thế Này
Cảm động khi nghe Hiền Châu hát

Nàng là tiên nữ giáng sinh
Yếm hồng bướm trắng rung rinh ghẹo người
Tôi nghe nàng hát ra lời
Ái ân muôn thuở lả lơi nồng nàn

Lu Hà Và Lê Ngọc Hân

Sầu Ly Ai Oán
Trường ca cảm thán nàng Lê Ngọc Hân: Ai Tư Vãn


Ai Tư Vãn, tiếng khóc than
Điếu văn Hoàng Hậu ngút ngàn khổ đau
Trải qua đại nạn bể dâu
Xe rồng hun hút dãi dầu khói hương

Lăn Lộn Trường Tình (2)


Truyện dài của Lu Hà phần 2

Con người ta sống không thể không có tình yêu, đỉnh cao của tình yêu là khoái cảm xác thịt nhục dục sau mới đến lý trí. Có người phụ nữ nói thẳng với tôi trên mạng Facebook: Nghe anh nói chuyện sao mà dâm đãng bệnh hoạn vô cùng. Nhưng lạ thay chỉ có một người nói với tôi như vậy, còn đa số lại thích nghe tôi viết văn tả cảnh thác loạn tục tĩu riêng tư với họ. Họ mê man sung sướng rất hạnh phúc nghe một thi sĩ tình thơ kiêm văn sĩ tả cảnh làm tình bằng trỉ tưởng tượng phong phú như vậy như một đặc ân của tạo hoá ban tặng riêng cho họ một cách phiêu linh thầm kín có thanh có tục một cách hài hòa thú vị hấp dẫn vô cùng.

CHƯƠNG IX. Lăn Lộn Trường Tình (1)


Truyện dài của Lu Hà phần 1

Số tôi sinh ra là để long đong lận đận trên trường đời và trường tình. Đời tôi là một chuỗi dài tắm bằng nước mắt của đàn bà. Bố tôi đã giới thiệu nàng cho tôi, chị gái và anh rể cũng muốn vun đắp cho mầm xanh ái tình của tôi và nàng nảy nở. M quả là đẹp thật từ khi sinh ra tôi chưa thấy cô gái nào đẹp như nàng. Nàng có khuân mặt hao hao giống N nhưng nàng trắng trẻo hồng hào toàn thân ngồn ngộn tràn trề nhựa sống hơn N. Người con gái ngaỳ xưa ở bên Đức da ngăm đen, sau vài tháng lại trở nên vàng ệch và tôi đã ngao ngán lặng lẽ bỏ đi không thèm ngoảnh mặt lại nhìn và tôi coi như gái có chồng là thứ không thể xài lại được nữa, dù cho là có xài tạm trong những lúc trái gió trở trời cũng xin miễn cho.

Trở Về Việt Nam (5)


Truyện dài của Lu Hà phần 5

Mong mỏi thấp thỏm mãi cuối cùng chiếc hòm cũng về tới Việt Nam, tàu chở hàng từ cảng Rostock đã cập bến Hải Phòng. Nhận được giấy báo tôi đến ngay nhà thằng Cường có biệt danh là Cường bú tủm. May quá anh trai nó làm nghề lái xe tải. Đúng hẹn hai anh em nó chở bố con tôi đi Hải Phòng. Sau khi làm thủ tục giấy tờ giao nhận hàng xong, chiếc hòm dùng búa dìu bổ ra. Hàng của ai người ấy hối hả bốc lên xe. Số gỗ tôi cho anh em nhà thằng Cường hết, muốn bán đi hay mang về tùy ý.

Trở Về Việt Nam (4)


Truyện dài của Lu Hà phần 4

Trở về Việt Nam bỗng dưng tôi được phong lên một bậc giai cấp, trong lúc Việt Nam bị Hoa Kỳ cấm vận, đàn anh Liên Xô bị sa lầy tại chiến trường Afganistan ở trung nam Á, bị kiệt quệ trong cuộc chạy đua chiến tranh giữa các vì sao với ông Ronald Reagan chỉ còn đủ sức tắc tế cứu đói cho Việt Nam bằng những hạt bo bo vốn cho gia súc ăn. Đàn em Việt Nam cũng bị sa lầy ở Căm Pu Chia, dù cho có diệt được Khơ Me Đỏ con đẻ của Tàu, có vơ vét được hàng tấn vàng, rồi cũng phải nộp lại cho đại ca Nga Ba La Tư, lại bị Đặng Tiểu Bình trở mặt dạy cho một bài học, nền kinh tế bao cấp đang thoi thóp chết dần. Tôi ở Đông Đức mới về coi như mình tự lên một bậc giai cấp. Tôi từ một ngã nhà quê ba linh thôn chuyên mặc quần thắt dải dút trễ rốn bỗng thoắt trở thành một con người hào hoa phong nhã.

Trở Về Việt Nam (3)


Truyện dài của Lu Hà phần 3

Thằng em họ con bà cô ruột tôi đúng là lưng dài vai rộng, nó cao to vạm vỡ quá, chả bù cho bố nó ngày xưa nhỏ con tí xíu. Nó gồng lưng bắp thịt nổi lên cuồn cuộn đèo tôi trên gác ba ga, tôi cũng nặng gần 60 kg, cộng thêm cái va ly 30 kg với cái túi đeo ở cổ mà xe đạp không bị nổ lốp mới lạ? Thằng em này cũng ngót 70 kg. Vậy tổng cộng cái xe đạp thống nhất tàng tàng khổ hạnh phải chở khoảng 60+70+30=160 kg, ấy là tôi không tính thêm cái túi vải đeo ở cổ cho tròn số. Dọc đường nó cứ kể lể thằng B em trai thứ ba của tôi đã vào đại học bách khoa, nay đã to lớn đen thui như Chử Đồng Tử, vạm vỡ như một lực sĩ. Còn thằng thứ hai trắng trẻo giống mẹ thì đi bộ đội, thằng út đang học lớp 7 ở nhà vớt bèo nuôi lợn…

Trở Về Việt Nam (2)


Truyện dài của Lu Hà phần 2

Hình như tôi còn có nhiều duyên phận với căn nhà ở thị trấn Pirna nơi mà bà mẹ và cô em gái nhỏ hay sao? Thiên Chúa đã mách bảo tôi phải gắn bó với họ như trong một gia đình. Phải chăng Ngài đã chọn con làm con rể tương lai cho một dân tộc đã từng chịu nhiều đau khổ, đầy máu và nước mắt trên thế gian này. Tôi có linh cảm như vậy vì thấy họ gần gũi quá đỗi, nhưng không thể nào lý giải nổi hiện tượng tâm linh thần thánh này? Nên những ngày sắp sứa chia ly xa cách tôi thường hay ghi âm những buối trò chuyện với bà mẹ và cô em gái nhỏ…

CHƯƠNG VIII. Trở Về Việt Nam (1)


Truyện dài của Lu Hà phần 1

Thời hạn học nghề hóa chất dẻo này của tôi là 3 năm, nhưng do tình hình chiến tranh biên giới, giao thông đường sắt bị ứ tắc. Nhà nước Việt Nam bị Tàu cộng nện cho một đòn bất ngờ choáng váng, tí nữa là mất phăng teo luôn cả Hà Nội. Quân đội Liên Xô áp sát biên giới Trung – Nga vả lại Đặng Tiểu Bình như đã thỏa thuận với Hoa Kỳ chỉ dạy cho Việt Nam một bài học.

Mùa Xuân Hy Vọng (5)


Truyện dài của Lu Hà phần 5

Căn nhà hai mẹ con đang ở do nhà nước cộng sản phân phối theo tôi là khá rộng cho hai người, còn bà ngoại ở riêng thỉnh thoảng mới đến chơi thôi. Có lẽ ngày xưa trước khi Hitler lên nắm quyền bà và cha mẹ còn ở những căn nhà khang trang rộng lớn lắm. Vì ông ngoại cô gái tôi mới quen làm nghề kinh doanh sắt thép. Người chồng có giá thú của bà đã chết từ sớm, để lại cho bà hai người con, một trai và một gái có gốc gác bên Tiệp Khắc nhưng ông cũng không phải người Tiệp mà lại là một sắc tộc nào đó từ Ungarn tức Hung Ga Ri di cư đến từ hàng trăm năm về trước. Còn từ đâu đến Ungarn thì làm sao mà biết được. Khi hồng quân Liên Xô chiếm được Đông Đức có một viên sĩ quan Ivan ve vãn bà ta, vì bà lúc đó có thể gọi là hoa khôi, thuộc giới quý tộc có cửa hàng buôn bán đồ cổ.

Mùa Xuân Hy Vọng (4)


Truyện dài của Lu Hà phần 4

Hàng ngày tôi tập trì thiền tâm đức của Phật, yêu mến môn tập khí công để nâng cao sức khỏe thần trí, nhưng tôi tin tưởng có một Thiên Chúa toàn năng, Thượng Đế tối cao hơn cả Chúa Jeus và Phật Thích Ca. Ngài là ai không hình không tướng mà chỉ cảm thấy có trong tâm hồn tôi, có trong không gian và thời gian. Tồn tại thực sự trong vũ trụ này và tự mình chiêm nghiệm được trên con đường đời đầy khổ đau, bất hạnh, thất bại và thành công, yêu thương, ruồng bỏ và nhục nhã. Những lời dạy của các bậc thánh nhân hiền triết chỉ đáng để tham khảo kiểm nghiệm. Họ thông thái cái này thì họ lại cực kỳ ngu xuẩn ở cái khác. Cuối cùng họ chỉ là những diễn viên quay cuồng khua môi múa mép cho thiên hạ xem về một tấn trò đời mà thôi. Xin hãy đừng mù quáng mà tin lời họ nói, và cũng đừng bỏ ngoài tai những lời họ dạy. Lời nói chỉ có giá trị khi mình áp dụng vào thấy mình an nhiên tự tại, vui vẻ, vô tư sảng khoái thì lời nói đó, lời dạy đó mới có ý nghĩa.

Mùa Xuân Hy Vọng (3)


Truyện dài của Lu Hà phần 3

Mùa xuân là mùa của ong bướm đa tình, là mùa của trời đất giao thoa mà đơm hoa kết trái, là mùa của không gian vũ trụ vạn vật ngân nga bản tình ca muôn thuở. Lu Hà tôi mừng lắm, N đã về nước và cũng khỏi phải nhìn thấy cả những bộ mặt nhớp nhúa tiểu nhân hãm tài nhưng lại tỏ ra kênh kiệu ta đây. Sẵn có đồng tiền kiếm được từ đôi bàn tay lao động chân chính, chỗ 3 đồng, chỗ 4 đồng có khi gặp may còn được người ta còn trả cho 5 đồng Mark một tiếng. Bản bản tính tôi rất tiết kiệm như bà nội tôi, suy tính đắn đo, chứ không phải như loại bán trời không cần văn tự, hay loại thích đua đòi ăn chơi: Bán nhà đổi lấy cuộc say, bán vườn đổi lấy trận cười phá gia.

Mùa Xuân Hy Vọng (2)


Truyện daì của Lu Hà phần 2

Tôi nghĩ từ khi trái đất này có loài người, ngoài việc ăn uống hít thở khí trời họ được dạy dỗ bởi tâm đức và nhân đức. Tâm đức tuyệt đối chỉ có bởi Chúa Trời và Phật Thích Ca. Còn nhân đức do con người tạo ra. Khổng Tử là người thế nào? Thì hai nghìn năm nay ai cũng bảo là người đức cao trọng vọng. Ông Hồ Chí Minh và ông Mao Trạch Đông là người thế nào? Một nhóm người bảo là rất nhân đức. Hịtler là người thế nào? Thì cũng có nhiều người bảo nhân đức. Vậy cái nhân đức này chỉ đúng với nhóm người này nhưng lại là thất đức, ác đức là tội ác với nhóm người kia. Vậy con người có tâm đức hay không? Hay chỉ toàn là nhân đức thôi? Có chứ cái tâm đức đó tự nằm sâu thăm thẳm trong đáy lòng, trong trái tim mỗi người chúng ta. Chỉ tự cảm nhận mà có thôi, không ai có thể bày bán, hay khoe ra được. Cái tâm đức tuyệt đối chỉ có được nói như ông Mạnh Tử là nhân chi sơ tính bản thiện, tức là chỉ có được từ một đứa trẻ mới sinh ra. Vậy cưỡng bức cả thiên hạ hay con dân một nước học tập nhân đức của một người có phải là một trò hề trí trá không?

CHƯƠNG VII. Mùa Xuân Hy Vọng (1)


Truyện dài của Lu Hà phần 1

N đã về nước, tụi chó đẻ thằng Linh, con Vượng, con Phúc đã về nước, bọn tiểu yêu trong lớp tôi và lớp thằng Hải như rắn mất đầu. Không còn đứa nào muốn tuyên truyền xỉ nhục đấu tố tôi để cô lập tôi với đám công nhân Đức trong nhà máy nữa. Một màn đêm u ám đã xua tan, những đám mây xám xịt đểu giả khốn nạn tiểu nhân bần tiện cũng tiêu tan. N về nước tâm hồn tôi tràn trề hạnh phúc, trái tim tôi hồn thơ tôi lai láng thiết tha, tấm lòng tôi lại rộng mở sảng khoái với tha nhân. Những ngày cuối cùng N dồn dập tấn công tôi với cái trò ái tình câm lặng ở trong bếp, một tình yêu nham nhở chó cắn mèo cào dền dứ với củ khoai hà. Một tình yêu hấp hối giãy chết cũng vĩnh viễn chấm dứt. Tôi cũng có làm thơ để ghi lại tâm trạng khó chịu của mình. Nhưng để tránh cho văn phạm khỏi chồng chéo tôi đã viết riêng ra thành những chuyên mục luận về tình yêu. Ngày cuối cùng khi tất cả lũ lượt lên xe, nhưng N vẫn chạy nhanh tới bếp cố gắng trang điểm son phấn thật lộng lẫy như một diễn viên sắp lên sân khấu, N muốn chào từ biệt tôi nhưng không biết mở miệng nói thế nào, nhớn nhác nhìn quanh. N muốn ghi lại một hình ảnh một ký ức cho tôi như đánh sổ số vậy? Hy vọng sau này trở về Việt Nam tôi còn nhớ tới N. Tôi buộc phải chú ý quan sát, con mắt tôi lộ vẻ hiếu kỳ tò mò và vẫn là im lặng…

Thực Tế Trước Mắt (6)


Truyện dài của Lu Hà phần 6

Cư xá ngày càng trở nên đông đúc, có một lớp con gái Mông Cổ về ở, không nhớ học nghề gì và một lớp các anh em bộ đội xuất ngũ, phục viên khá cao tuổi sang học nghề thợ tiện. Các chú bộ đội tỏ ra rất thích thú các cô gái Mông Cổ. Phải thừa nhận ngồi bên cạnh các cô trong những đêm liên hoan tôi thấy toàn mùi thịt cừu hơi hôi hôi. Có lẽ vì sống trên đồng cỏ thảo mông sa mạc toàn ăn thịt cừu uống sữa dê nên tuyến mồ hôi các cô ấy toàn mùi cừu dê chăng? Không hiểu ngày xưa Thành Cát Tư Hãn, các vị vương phi hoàng hậu có mùi hôi như thế không nhỉ ?

Thực Tế Trước Mắt (5)


Truyện dài của Lu Hà phần 5

Truyện giờ kể tới thằng Phúc điên. Thật ra khi mới sang Đức nó chẳng điên loạn gì, nó to béo như một con trâu mộng. Chỉ vào một buổi sáng, khi nó nhận được thư nhà, biết tin hoàn cảnh gia đình nhà nó rất nghèo khổ thê lương, tang tóc luôn bị đói ăn thiếu mặc. Nó thấy xung quanh nó đa số đều là con ông cháu cha, đứa nào cũng có một vị thần hộ mệnh có bố là tùy viên quân sự  ở các nước như Tàu, Nga, Pháp, Đức, hay là bí thư các quận, viện trưởng viện kiểm sát thành phố Hà Nội. Đứa nào mặt cũng sưng lên vênh vênh váo váo kiêu ngạo khinh người ra mặt vì có bố làm quan to. Nên thằng Phúc này chán đời, mới uống một liều thuốc ngủ cho tới khi mọi người phát hiện ra gọi dậy. Thì than ôi hồn bay phách lạc, nó chỉ còn thiêm thiếp thở ra… Mọi người vội hô hoán gọi xe cấp cứu.

Thực Tế Trước Mắt (4)


Truyện dài của Lu Hà phần 4

Qua vụ ẩu đả đó, tôi thấy N nhìn tôi với ánh mắt thiết tha trìu mến, ngưỡng mộ cảm phục, tôi đã cảm nhận được. Nhưng bỗng thằng Nguyên lớp mới về đội thích chụp ảnh bảo với mấy người trong phòng: Muốn chụp ảnh truyền thần cho N, thì anh Liêm già từng là y tá trong quân đội nhận xét: Con N này có khuân mặt đẹp, nhưng người có nước da chì như vậy chắc hẳn trong người tiềm ẩn một thứ bệnh. Tôi nghe như vậy thấy rùng mình sởn cả da gà. Thôi đúng rồi dạo này thấy cô ấy hay đi khám bệnh, nghỉ ở nhà luôn, bỗng nhiên da chì, da vàng có thể bị bệnh gan hay suy thận. Căn bệnh này từ đâu? Có thể bị nhiễm chất độc hóa học trong nhà máy, có thể bị lây nhiễm bởi chính anh chàng còm làm nghề lột da, chọc tiết thú vật của cô ta. Trong khi hành nghề ba toa đồ tể do sơ ý bị vi trùng từ máu bò dê cừu lợn nhiễm vào một vết xây sát nào đó trên da, nên anh ta bị bệnh gan?

Dư Luận Viên Quậy Phá Niềm Tin Tôn Giáo


Chết cười hiện nay ở Việt Nam có hiện tượng đám hồng vệ binh và các dư luận viên ồ ạt tấn công các Tôn Giáo. Chúng đánh phá nặng nhất vào Ki- Tô giáo. Đám Thái Ngọc Nhiên mang cả súng ống dao phay mã tấu lựu đạn tới khủng bố Cha đạo Nguyễn Duy Tân, ở tỉnh Đồng Nai. Ở Hà Nội có công an bảo kê một quán bar công khai trình diễn các màn khỏa thân, đeo thánh giá vào vùng hạ bộ, âm hộ để xỉ nhục các Cha Linh Mục và các Nữ Tu Sĩ

Bàn Với Triết Gia Paul Nguyễn Hoàng Đức Về Sự Phân Biệt Giữa Khoe Khoang Và Giá Trị


( Bàn về “Cái ‘tôi’ của người Việt. (Từ Thức) trên trang của nhà thơ Hoàng Liên Sơn)

Paul Nguyễn Hoàng Đức

Khi đọc bài này, và comment của nhiều người, tôi thấy cần viết bài để xác định cùng nhau cho rõ, kẻo đồng – thau lẫn lộn, khiến chúng ta hoang mang không rõ tài – tầm ra sao?!

1- Lời nói đi đôi với việc làm:

Để chắc chắn tiêu trừ sự khoe khoang, phét lác, chúng ta chỉ cần phân biệt, lời nói có đi đôi với việc làm không. Cụ thể kẻ khoe khoang có dám ứng cử rằng: thơ tôi hay nhất làng, nhất xã, hay nhất huyện. Tôi đã gặp rất nhiều người khoe khoang, nhưng không hề dám ứng cử. Khoe vu vơ, chém gió vô tận thì để làm gì?

Bàn Về Văn Hóa Với Paul Nguyễn Hoàng Đức

-Trích lời Paul Nguyễn Hoàng Đức:

“Không có văn hóa, không có cái được gọi là người!” đó là một danh ngôn. Vậy Văn hóa là gì? Chữ “Văn” là Người. Văn hóa là “con người hóa con người”. Nếu không có văn hóa để nâng từ con lên người, thì người mãi mãi chỉ là động vật hoang sơ. Vậy văn hóa là gì? Đây là khái niện để sống làm người, chứ không phải thứ chúng ta đòi chém gió bù lu bù loa, khoe mẽ kiến thức mà lẩn trốn làm người, theo kiểu “mồm miệng đỡ chân tay”.

Bàn Về Tiếng Việt Và Chữ Viết


NGUYẾN TẮC CÓ HỌC CỦA CUỘC SỐNG VÀ NGÔN NGỮ
CHỈ CÁI THỪA MỚI ĐẸP , CÁI CO GIẢM LÀ NGHÈO HÈN VÀ BẦN TIỆN

Paul Nguyễn Hoàng Đức

“Chúng ta đang rộ lên bàn về việc cải cách chữ viết theo lối giản tiện, có thể còn giảm bớt phụ âm hay nguyên âm đi. Ở bài này, vì bàn về nguyên tắc cứng, nên tôi không muốn nêu tên người nọ hay người kia, bởi vì nguyên tắc mang tính công lý phổ quát không cần vấp phải bất cứ cái tên nào mà làm suy giảm tính chuẩn mực “thẳng mực tàu đau lòng thước”?!“

Bàn Về Sự Phong Phú Trong Ngữ Pháp Tiếng Việt


NGÔN NGỮ ĐỨNG NGOÀI NGỮ PHÁP LÀ MA CÀ BÔNG

Paul Nguyễn Hoàng Đức

-“Ngôn ngữ là thành tố quan yếu sinh tử nhất của mọi nền văn hóa. Đến mức, có một tư tưởng gia đã la lên: “Không hiểu con người sáng tạo ra ngôn ngữ hay ngôn ngữ sáng tạo ra con người?!” Có một bằng chứng là: tất cả con người được sinh ra thì sinh sau ngôn ngữ, khi mà mẹ, cha, ông bà, anh chị em, hay hàng xóm đã dùng ngôn ngữ trước hài nhi đó. Không có cuốn sách cổ nào có trước Kinh Thánh. Vậy mà Kinh Thánh gọi Chúa Trời – Người kiến tạo ra vũ trụ là “Đức Chúa Lời”. Tức là Ngài sáng tạo ra thế giới bằn những lời phán truyền của Ngài. Có một nhà tư tưởng hiện đại nói: “Ngôn ngữ quyết định tầm vóc của mỗi người, bởi vì ngôn ngữ của anh ta thế nào thì thế giới của anh ta như thế.” Nhà nông quanh quẩn bờ ruộng nên ngôn ngữ của họ là nước, phân, cần, giống; kỹ sư chế tạo thì nhiều cấu trúc và chi tiết, nhà thiên văn thở ra ngôn ngữ mang ánh sáng các vì sao… Ngôn ngữ chí tử đến mức, người Ả Rập đã khắc trên mọi đền thờ bắt người ta không bao giờ được sao nhãng: “Mực của học giả còn hơn máu kẻ tử đạo”…

Bàn Về Lý Trí Và Dục Vọng Với Triết Gia Paul Nguyễn Hoàng Đức


Bác Paul viết hay lắm. Những lời vàng ngọc của bác tớ xin ghi nhận.
Hớp vội lời văn linh hồn của bác mà sáng tác luôn bài thơ:

Tung Tăng Nhảy Đầm

“Của trời, trời lại lấy đi
Giương đôi mắt ếch làm chi được trời“
Con người sống ở trên đời
Lương tâm trong sạch thảnh thơi hưởng nhàn

Bàn Về Khái Niệm Hạnh Phúc với Triết Gia Paul Nguyễn Hoàng Đức


Bác Paul viết: Hạnh phúc là bùng nổ bản năng hay tiết độ của lý trí? Đối thoại đơn giản mà hay nhất lịch sử biện chứng pháp

Phái nguỵ biện vẫn chưa chịu, Socrate bèn chứng minh bằng hình ảnh, cứ cho rằng, con người như chiếc thùng phi, được ăn lắm uống nhiều tức là đổ càng nhiều nước vào thì càng hạnh phúc, muốn đổ nước nhiều hơn, thì phải phóng dục bằng lạc thú và người ta phải đục càng nhiều lỗ trên chiếc thùng để cho nước vọt ra nhiều hơn, nhanh hơn, khi nước vọt ra càng nhiều thì thùng vơi càng nhanh, và người ta càng có cơ hội đổ nhiều nước vào. Tóm lại, đổ nước vào thùng như đầu vào, đục thủng thừng để nước phọt ra là đầu ra, đầu vào càng mạnh, đầu ra cũng mạnh thì đầu ra càng chảy đầu vào càng đổ được nhiều, đó là chu trình khép kín quay vòng của ăn uống và phóng dục.
Phái nguỵ biện đồng ý với cách ví hình ảnh đó.

Bàn Về Đạo Đức Và Hạnh Phúc Với Triết Gia Paul Nguyễn Hoàng Đức


Mệnh đề đưa ra: “Đạo đức là lý do, hạnh phúc là kết quả“

-Paul Nguyễn Hoàng Đức:

Vào thời Socrate có hai phái chính tranh cãi nhau về hạnh phúc và đạo đức. Phái chủ trương khoái lạc là tối cao được gọi là Epicuriens, phái này quan niệm, đạo đức chỉ là cái thứ yếu. cái chỉ là phương tiện phục vụ cho quyền lợi tối cao của con người là hạnh phúc. Còn phái kia chủ trương đạo đức. Phái này cho rằng:

Bàn Về Bảng Chữ Cái Rỏm Việt Nam Của Bùi Hiền


Tôi không phải là nhà ngôn ngữ học, là giáo sư tiến sĩ cái con khỉ mốc gì hết. Tôi không phải là nhà thơ, tôi là một thi sĩ. Thi sĩ từ khi lọt lòng mẹ, từ khi cất tiếng khóc oe oe chào đời và được uốn nắn ngoan ngoãn ngủ ngon khi nghe giọng hát ru của bà nội và của mẹ tôi. Nghĩa là từ trong tâm hồn tôi đã có bóng dáng của thần linh, thiên thần biết nói ra những lời của gió của mây, của biển cả, của cuốc kêu khóc mùa đông, ve gọi mùa hè, chim hót chào mùa xuân hoa nở, để làm đẹp lòng thiên Chúa nhờ các vần thơ được nghệ thuật siêu thăng bởi chính tiếng mẹ đẻ, được sợ trợ giúp bởi những ký tự La Tinh tức 29 chữ cái Việt Nam.

Bàn Luận Vài Nét Về Thơ Xuân Diệu


Tương Tư Vương Vấn

Xôn xao ngây ngất nắng trào
Chập chờn hoa lá bướm đào vờn quanh
Ngẩn ngơ trái mọng vườn xanh
Nụ cười chan chưá chân thành ban mai

Thứ Hai, 23 tháng 9, 2019

Thực Tế Trước Mắt (3)


Truyện dài của Lu Hà phần 3

Quả thật 3 ngã Đức, Quế, Phong này chỉ là loại ma xó dờ dẫn đi ăn xôi oản các chùa mà thôi, như quạ ăn sương vậy. Cậy thế là cán bộ quản lý sinh viên học sinh, tùy viên quân sự gì đó để xăm xoi các đội xem chúng nó nam nữ có ngủ với nhau không? Về các đội được bọn ma cô đội trưởng cung phụng rượu thịt, lại  chễm trệ ngồi trên ghế chánh án thẩm phán lưu động. Nghe các đội chúng nó kháo nhau tên Phong trong một cuộc hỏi cung một đứa con gái. Hắn khóa trái cửa lại, vặn vẹo con bé thế này thế nọ, phải cởi áo ra chỉ mặc một cái nịt vú, cởi cả quần dài ra  cho thoáng mát, khai báo thật chi tiết để chú ghi biên bản, tùy theo mức độ thành khẩn sẽ được giảm án. Không ngờ cơn động đực, động cái nổi lên chú Phong nứng quá không chỊu nổi, chú sờ soạng chú nài nỉ cháu cho chú được bú tí ti, cho chú được bôi trơn nòng đại bác dầu mỡ của cháu nước táo của cháu đang rỉ ra dàn dụa đầy bàn tay chú đây này. Con bé không chịu được sau này bị người yêu nó mắng mới viết đơn tố cáo lão Phong lên đại sứ quán và Phong bị đuổi về nước. Hình như ông Wagner cũng biết sơ qua chuyện này, ông ấy cứ cười hềnh hệch và gọi Đức Đức Đức… lơ lớ trọ trẹ của một ông tây gọi tên người Việt, mà về phòng tôi phải ôm bụng cười phòi cả cơm rau ra.

Bàn Luận Thêm Về Văn Chương Việt Nam Với Paul Nguyễn Hoàng Đức


-Trích lời Paul Nguyễn Hoàng Đức:
Ngay cả thất nghiệp cũng có nhiều trình độ thất nghiệp. Thất nghiệp ở những nước công nghệ cao, là những công nhân đã được đào tạo tay nghề, khi bị thất nghiệp có thể vẫn ngồi đợi ngoài dây chuyền sản xuất, thấy ai bị đau ốm thì có thể vào thay thế. Tóm lại, đó là những người có “nghiệp” mà tạm thời “thất”. Nhưng thất nghiệp ở xứ ta, hầu hết là những người chưa qua đào tạo, chưa biết làm gì, nên chưa có cả “nghiệp” để mà “thất”.

Tớ Thấy Thương Cô Trần Kiều Ngọc


Tớ thấy thương cái nhà cô Luật Sư Trần Kiều Ngọc này, thật ra cô ấy cứ nói hụych toẹt ra hai chữ "chống cộng" nghe cho sướng cái lỗ tai, vì tính nết nhiều người ham hố thích vậy mà. Đại loại là: Thanh niên chúng ta mở đại hội Diên Hồng này là để chống cộng sản, lật đổ tà quyền chế độ độc tài mà thay vào đó một kiểu mẫu dân chủ tự do kiểu Mỹ, kiểu liên hiệp Âu Châu hay nhự các nước Bắc Âu tùy ý miễn là không có tàn dư cộng sản hay độc tài, quân phiệt là được. Nhưng đằng này lại nói theo lối văn vẻ, văn chương, chuyên sâu về tâm lý xã hội học: Là chúng ta không nhất thiết phải nói là chống cộng sản nữa, dùng mãi từ này nhàm chán lai nhai mấy chục năm nay mà chả chống được cái cóc khô gì mà không thấy ngượng mồm à? Mà nói là chống cái Ác. Vì thực ra số đông đồng bào ta ở quốc nội không hiểu cả chữ cộng sản là gì vì họ bị nhồi sọ qúa nặng, chúng ta phải nên thực tế hơn mới có hiệu qủa và đạt mục đích cuối cùng là chế độ vô luân tàn ác này phải sụp đổ nếu như 90 triệu dân quốc nội hết mê muội và bừng tỉnh.

Thôi Đừng Chống Phá Huỳnh Quốc Huy Nữa


 Ngạn ngữ có câu:
Ngưu tầm ngưu mã tầm mã, gần mực thì đen gần đèn thì rạng. Người Pháp có câu: Hãy nói cho tôi biết anh hay giao du với những ai thì tôi nói anh là người như thế nào? Trong xã hội tâm linh con nười có đẳng cấp: Đẳng cấp ông chủ bà chủ và đẳng cấp nô lệ. Đẳng cấp cao là đẳng cấp tự khảng định sự hiện hữu của mình trong vũ trụ. Nói như Satre con người sinh ra là không có lý do, sống vì nhu nhươc, đam mê và chết vì ngẫu nhiên. Cảm giác buồn nôn mà các ông Satre, Haidegger mô tả con người sống như cỏ cậy rơm rác thừa thãi vì anh không có một dự phóng nào. Cả cuộc đời anh chỉ là: Ăn, ngủ, làm việc, thỏa mãn dục tình, lệ thuộc kẻ khác dẫn dắt xỏ mũi làm theo chỉ thị và chết đi như thảo mộc côn trùng, một chết đi vô nghĩa ngẫu nhiên là một sự phi lý nhất.

Tâm Sự Văn Thơ Với Cindy Và Các Bạn Trẻ Việt Nam


Đám Cưới Nhà Trời
cảm hứng với Cindy Huyen Vu

Ai ném đá cho mình xây mộ
Được chôn chung cổ độ trăng soi
Nghìn thu thiên hạ ghé coi
Động hồ hoan lạc mặn mòi chia ly

Tâm Sự Thơ Với Ngọc Hân


nh À!
Thơ ( Ngọc Hân )

Khó ngủ canh thâu ngấn lệ dài
Âm thầm gác vắng gọi tên ai
Thương ngày biển cát cơn mưa thổi
Nhớ buổi đồi thông hạt nắng cài
Đã hết ân tình thời bím tóc
Qua rồi kỷ niệm tuổi ô môi
Từng trang nhật ký vàng tâm sự
Khó ngủ canh thâu ngấn lệ dài !