Thứ Tư, 6 tháng 1, 2021

Song Thất Lục Bát Chùm Số 277

 

Tình Mộng Thiên Thu

Cảm xúc thơ khuyết danh bài 9

 

Sinh chẳng chịu hết lời năn nỉ

Chắp hai tay van vỉ vãi bà

Phải chăng phận cải duyên cà

Vườn xuân hoa bướm trăng ngà tơ vương

 

Sét ái tình kỷ cương phá vỡ

Đã lâu nay thầm nhớ trộm yêu

Tam quy ngũ giới bao điều

Xích xiềng trói buộc sớm chiều đứt dây

 

Vòng kim cô bấy chầy rưng rức

Lửa gần rơm rừng rực bốc lên

Toàn thân nóng bỏng xung thiên

Mây Tần gió Sở sầu miên dãi dề

 

Vãi lưỡng lự liệu bề khuyên giải

Kẻ tu hành qua ải trần căn

Thiền tăng chẳng chút băn khoăn

Ái ân đoạt tuyệt ăn năn nỗi gì?

 

Ngoài song cửa rầm rì mai trúc

Đóa sen vàng hoa cúc tròn xoe

Vườn chùa lựu đỏ lập lòe

Yến oanh thánh thót cành hòe mỉa mai

 

Nàng còn trẻ mảnh mai bồ liễu

Phận hồng nhan yểu điệu đào tơ

Bỗng dưng quỳ dưới bệ thờ

Mẹ cha chẳng rõ con thơ nẻo nào?

 

Nghe chàng nói thấp cao tường tận

Vãi xiêu lòng kề cận đèn nhang

Mấy lần nhân tiện dò nàng

Dửng dưng Tần tấn dở dang Châu Trần

 

Bà vãi già tần ngần day dứt

Lại thương chàng đàn đứt dây tơ

Lẽ nào thoái thác hững hờ

Ba trăng nấn ná nhạt mờ thiền quan

 

Dãy hành lang chứa chan giọt lệ

Lại sau vườn cô lẻ buồn thiu

Thấy chàng thần sắc ỉu xìu

Ngại ngùng đánh tiếng đìu hiu sân chùa

 

Sinh gượng gạo phân bua sau trước

Chức Nữ mơ ô thước cầu kiều

Ngưu Lang trái khoáy bao điều

Phật Môn cấm kỵ những điều tà dâm

 

Khách thuyền quyên âm thầm rạo rực

Trống cầm canh nao nức tiếng lòng

Quạt ngà cám cảnh long đong

Ngọc trâm người ấy xuôi dòng trần ai

 

Lời minh sơn u hoài thệ hải

Khóc mối tình ngang trái đi xa

Dặm trường ngăn cách đôi ta

Hai nhà biền biệt quan hà sầu tang

 

Vãi ướm hỏi vì chàng Tất Chánh

Nàng gạt đi cố tránh mận đào

Ngờ đâu duyên nợ khi nào

Quạt ngà trâm ngọc nghẹn ngào thở than!

 

*Nguyên tác lục bát: “ Truyện Phan Trần”

25.5.2020 Lu Hà

 

 

 

Tình Mộng Thiên Thu

Cảm xúc thơ khuyết danh bài 10

 

Vài gang tấc gian nan vạn dặm

Hận trùng dương bể thảm não nề

Một hai sớm tối dầm dề

Cuốc kêu khắc khoải hồn mê nẻo tình

 

Lấy gương soi thấy hình khóc bóng

Suốt canh thâu mong ngóng Hằng Nga

Lẽ nào nguyệt chẳng vì ta

Thư phòng ẩn dật vào ra ngại ngùng

 

Vãi già cũng thương cùng xót hộ

Tháng ngày hoài cầm cố xác ve

Mấy lần qua lại nhắn nhe

Nhịp cầu keo nối ai dè gãy đôi

 

Chàng thiêm thiếp hồn trôi bến ái

Động thiên thai quan tái tùng lâm

Sấm vang chớp giật ầm ầm

Đêm đông lạnh lẽo lâm thâm mưa phùn

 

Đóa sen vàng cát phùn chẳng vẩn

Đục làm sao thơ thẩn bên hồ

Ngắm nhìn đàn cá lô nhô

Trờì già ghen tỵ sư cô lọ là

 

Khách làng thơ lân la mấy bận

Mùi xạ hương cố dấn thân vô

Vãi Hương muốn giúp đỡ chàng

Mối mai lam chướng lại càng khổ đau

 

Danh tài tử nhuốm màu son phấn

Mặt ủ ê tủi phận nho sinh

Ô hay thế thái nhân tình

Vướng vòng tục lụy điêu linh thế này

 

Cõ trần gian trả vay duyên nợ

Nhân quả kia chăng chớ mấy khi

Biết đâu mai trúc đền nghì

Ngậm vành kết cỏ thầm thì quạt trâm

 

Sợ chàng liều thân tâm bấn loạn

Thiệt một đời chán nản mà ra

Nam Mô cứu nạn Di Đà

Một hai nài nỉ thiết tha khuyên nàng

 

Diệu Thường cũng bàng hoàng lo ngại

Giọt châu rơi tê tái xót xa

Trái ngang trong cõi người ta

Mỗi cây mỗi cảnh hai nhà khác nhau

 

Đã bấy lâu cơm rau đạm bạc

Suối nai vàng thoái thác trần ai

Nương thân nhờ gửi Phật đài

Lời kinh tiếng kệ nguôi ngoai cõi lòng

 

Con lạc mẹ long đong ngày tháng

Cuộc thăng trầm cay đắng bể dâu

Ai ngờ chàng đến từ đâu

Một hai cương quyết chân cầu tử sinh

 

Ta đành phải bạc tình sư phụ

Bỏ ra đi cư ngụ thật xa

Trời cao biển rộng bao la

Đất lành chim đậu là nhà của ta.

 

*Nguyên tác lục bát: “ Truyện Phan Trần”

26.5.2020 Lu Hà

 

 

 

Tình Mộng Thiên Thu

Cảm xúc thơ khuyết danh bài 11

 

Nghe nàng nói vãi bà hoảng sợ

Ngang trái này dang dở vì sao?

Lênh đênh ngọn sóng ba đào

Dặm trường thân gái nghẹn ngào tuyết sương

 

Phận nữ nhi bốn phương cát bụi

Bước chân đi lủi thủi một mình

Hồng trần gió cuốn mà kinh

Nắng mưa đày đọa điêu linh thảm sầu

 

Dồn vào chỗ cơ cầu non nước

Sư Bạch viên bạc phước thế sao?

Đường Tăng sư phụ khi nào

Bỏ qua đệ tử lạc vào rừng sâu

 

Con cái nhà công hầu danh sĩ

Thiếu gì người y thị thuyền quyên

Ép dầu nấu mỡ không nên

Hiểu lời khuyên bảo gắng yên chuyện này

 

Chàng chắp tay giãi bày sau trước

Mong vãi bà cản bước chân nàng

Phút giây hấp tấp vội vàng

Hang cùng vực thẳm lang thang chốn nào?

 

Duyên hội ngộ, cù lao đôi ngả

Bệnh tương tư vật vã xanh xao

Sự tình chưa rõ âm hao

Tới lui ngần ngại ra vào vấn vương

 

Bỗng từ đâu đưa hương gió thoảng

Buổi hoàng hôn loạng choạng bước ra

Trăng thiền vằng vặc hiên nhà

Lời kinh tiếng kệ Hằng Nga sượng sùng

 

Chuông chùa điểm não nùng cảnh vật

Chàng biếng ăn lật đật đứng ngồi

Đá kia cũng đổ mồ hôi

Trang Sinh mơ bướm than ôi, kiếp người

 

Phương ngũ tích nực cười bát trận

Tâm bệnh càng ngấm tận vào thân

Ngẩn ngơ thểu não sắc thần

Dược sư ngao ngán, Lão quân dám liều

 

Thày thận trọng liên kiều, liên nhục

Bệnh chẳng ngừng hối thúc dùng thang

Thử xem đồng nữ cứu chàng

Lo âu sư phụ vào đàng tử sinh

 

Quẻ phong san thần linh chứng dám

Khắp mười phương ảm đạm tro tàn

Động hào thiếu nữ mang bàn

Diệu Thường chưa biết than van nỗi gì?

 

Được vãi Hương thầm thì mách bảo

Thấy bóng nàng lảo đảo đứng lên

Rèm mây rõ mặt thuyền quyên

Bệnh chàng thuyên giảm phẩm tiên ngọt ngào

 

Sư phụ hiểu phần nào câu chuyện

Cũng chẳng nên tùy tiện thuốc men

Chỉ cần đánh tiếng hơi quen

Mười phần tâm não chín phen muộn phiền

 

*Nguyên tác lục bát: “ Truyện Phan Trần”

26.5.2020 Lu Hà

 

 

 

Tình Mộng Thiên Thu

Cảm xúc thơ khuyết danh bài 12

 

Tươi tỉnh dần sầu miên đã bớt

Hạt châu rơi mấy giọt quyển bào

Chiều lòng tỏ rõ âm hao

Tiếng oanh thánh thót trúc đào lả lơi

 

Nàng bước tới lựa lời khuyên giải

Sinh an lòng thư thái tinh thần

Thiều quang giũ bụi phong trần

Cam lồ tắm gội vơi dần riêng tây

 

 Bỗng ngoài hiên tiếng giày ai đó

Giã từ sinh, nàng trở gót hoa

Sư già chống gậy nhạt nhòa

Tiếng gà xao xác chan hòa xốn xang

 

Tựa án thư vộị vàng bật dậy

Đón cô vào quỳ lạy dưới thềm

Vãi Hương thong thả cuốn rèm

Bình minh le lói nỗi niềm tiêu tan

 

Soi dáng nguyệt chứa chan đèn vách

Sư yên lòng nguồn lạch đã thông

Sinh còn thơ thẩn ngóng trông

Thủy triều lên xuống cửa sông ân tình

 

Trời trong xanh rung rinh bướm trắng

Sư trở về biển lặng sóng êm

Xôn xao lá rụng quanh thềm

Ngày dài dằng dặc liễu mềm uốn cong

 

Chiều dần tối thong dong cất bước

Đứng từ xa thược dược cách lầu

Lặng im bên gốc hoa sầu

Sông Ngân ghép ván bắc cầu ô coi

 

Sương lã chã lẻ loi cô quạnh

Nép dưới tường cửa ngách lân la

Thừa cơ gió thốc cánh gà

Rung mành mượn tiếng cô ba lẻn vào

 

Từ dạo ấy thương sao cho xiết

Nỗi niềm càng da diết nhớ mong

Bây giờ tìm đến tạ lòng

Biết bao hỉ xả bao dong nghĩa đời

 

Sương gía lạnh chơi vơi đứng đó

Nàng rụng rời hé mở động đào

Vách tai rừng mạch thì thào

Đêm hôm khuya khoắt lẻn vào tận nơi

 

Tôi chắp tay lạy người nhân thế

Hãy về đi đừng để tiếng cười

Phải đâu bướm lả ong lơi

Nghìn năm bia đá miệng đời mỉa mai

 

Chuyện ba sinh khứ lai chưa tỏ

Chẳng lẽ nào trăng gió mây mưa

Vườn nhà vắng vẻ rào thưa

Vì hoa nhất quyết xin thưa đôi điều

 

Nàng e thẹn hơi xiêu tấc dạ

Lòng nữ nhi sắt đá chi mềm

Nguyệt đang ấp bóng gương thềm

Quạt ngà day dứt nỗi niềm hoài vương

 

*Nguyên tác lục bát: “ Truyện Phan Trần”

27.5.2020 Lu Hà

 

 

 

Tình Mộng Thiên Thu

Cảm xúc thơ khuyết danh bài 13

 

Chàng thổn thức dò đường đố lá

Nguyện trăm năm vàng đá sắt son

Bấy lâu tiều tụy héo mòn

Thầm yêu trộm nhớ gương dòn vỡ tan

 

Nàng cúi đầu đèn tàn khêu ngọn

Lắng tai nghe gói trọn từng câu

Hỏi rằng ô thước tìm đâu

Hững hờ chẳng thiết nhịp cầu ái ân

 

Cũng e ngại bao lâu cự tuyệt

Chàng lại càng tha thiết van lơn

Sụt sùi kể hết nguồn cơn

Mủi lòng thục nữ giận hờn mãi sao?

 

Địa Tạng vương khát khao dương thế

Nửa hồn mây sương lệ Hằng Nga

Thọ dương quen thói sa đà

Chịu ơn nên phải xông pha gặp người

 

Đứng bên cửa cạn lời non nỉ

Thấu trời xanh thủ thỉ trong ngoài

Xin vào thưa bẩm Như lai

Giãi bày tất cả trần ai bao điều

 

Sợ ả Bích quyết liều mạng sống

Sởn da gà nhịp trống thúc dồn

Trái tim rỉ máu bồn chồn

Chông chênh thuyền ái biển cồn sóng dâng

 

Cuốc Khắc khoải bâng khuâng đây đó

Quyết hỏi nàng duyên cớ vì sao

Quê hương sinh quán miền nào

Họ tên lỡ bước lạc vào nơi đây?

 

Buổi loạn ly am mây lẩn trốn

Nơi chôn rau cắt rốn Đàm Châu

Họ Trần cam chịu cơ cầu

Kiều Liên tên gọi bể dâu đoạn trường

 

Quan Phủ Doãn hồi hương an trí

Bạn đồng liêu tri kỷ học đường

Trâm ngà quạt ngọc tơ vương

Họ Phan giao kết khói hương nguyện thề

 

Phan Tất Chánh sơn khê cách biệt

Thiếp trọn lòng tha thiết với chàng

Trời già cay nghiệt phũ phàng

Hai nhà xa cách Trường giang sóng dồi

 

Cha chết sớm thân côi thảm thiết

Lạc mẹ già chẳng biết ở đâu?

Nắng mưa sương tuyết dãi dầu

Màn trời chiếu đất rừng sâu mịt mùng

 

Gặp nàng Trương lại cùng trang lứa

Đưa về đây nương náu cửa chùa

Muối dưa đạm bạc bốn mùa

Nâu sồng quen mặc kiếp sau đền bồi

 

Chẳng may  phải hoa trôi bèo dạt

Chàng cố nài bày đặt làm chi

Cùng đường quẫn trí chim di

Tìm nơi giếng cạn nữ nhi hồng trần.

 

*Nguyên tác lục bát: “ Truyện Phan Trần”

27.5.2020 Lu Hà

 

 

 

Tình Mộng Thiên Thu

Cảm xúc thơ khuyết danh bài 14

 

Dù ngọc nát hoa tàn xương dập

Đàn giải oan hãy lập cho tôi

Thân này đến thế thì thôi

Chân trời góc biển than ôi trâm ngà

 

Sinh nghe chuyện ngẩn ra giây lát

Máy huyền cơ bày đặt khéo thay

Ai ngờ từ đó đến nay

Phan, Trần hai họ bấy chầy ly tao

 

Nàng mở tráp vội trao cây quạt

Chàng giở khăn rõ thật cành trâm

Nhìn nhau rõ mặt mừng thầm

Chữ bài chữ thích sắt cầm chẳng sai

 

Duyên hội ngộ thanh mai trúc mã

Sẵn lò hương vàng đá không phai

Người quốc sắc, kẻ văn tài

Chắp tay thề nguyện một hai trọn đời

 

Dưới ngọn đèn nụ cười xao xuyến

Cầm tay nhau quyến luyến không dời

Sinh càng có ý lả lơi

Nàng nghiêm sắc mặt tỏ lời đoan trang

 

Lập tờ mây thiếp chàng khế ước

Trái tim hồng sau trước chứa chan

Chờ ngày kiệu rước xe loan

Công danh thành đạt vẹn toàn chiếu chăn

 

Chàng rỉ tai ân cần căn dặn

Phép tu trì nàng vẫn thường ngày

Am mây nương náu là hay

Dâng hương niệm Phật ăn chay giữ gìn

 

Gà gáy sáng mão thìn e ngại

Nàng khuyên chàng trở lại thư phòng

Ngày dài tháng rộng thong dong

Vội vàng chi để thẹn lòng gió sương

 

Gái tiết hạnh cương thường làm trọng

Đạo phu thê nền móng gia đình

Đôi ta trong sạch ân tình

Đợi ngày hợp cẩn trao mình gửi thân

 

Nghe tiếng chày xa gần kinh hãi

Gót chân người đi lại xôn xao

Suối nai róc rách rì rào

Đầu ngành điểm mõ dạt dào oanh ca

 

Sinh vội vã lẻn ra sau cửa

Mắt nhìn quanh lưng tựa gốc cây

Toàn thân rạo rực ngất ngây

Vườn hoa ong bướm vui vầy nắng xuân

 

Ngày Vũ môn đến tuần rộn rã

Phượng loan mừng hoa lá phong vân

Giục đồng quảy tráp giai nhân

Lên chùa chào hỏi tần ngần ra đi

 

Sư phụ cũng thầm thì căn dặn

Nàng đứng bên may mắn làm sao

Chúc chàng tinh tấn đỗ cao

Thủ khoa đáng mặt thi hào văn nhân.

 

*Nguyên tác lục bát: “ Truyện Phan Trần”

28.5.2020 Lu Hà

 

 

 

Tình Mộng Thiên Thu

Cảm xúc thơ khuyết danh bài 15

 

Cầu hai chữ bình an trở lại

Ngựa theo đường quan tái thông reo

Chim kêu vượn hú cheo leo

Băng rừng lội suối vượt đèo gió sương

 

Tuần dư tới cửa trường tề tựu

Hội rồng mây biển hiệu giám quan

Bút nghiên lều trõng bạt ngàn

Nhân tài lương đống giang san mong chờ

 

Phan Tất Chánh văn thơ bút luận

Giám khảo coi tinh tấn xiết bao

Thám hoa rõ mặt anh hào

Đan trì quỳ lạy cẩm bào xênh xang

 

Ngước trông lên ngai vàng vời vợi

Ngôi chí tôn khen ngợi thủ khoa

Phan sinh rơi lệ nhạt nhòa

Vua ban ngự tửu thềm hoa hai hàng

 

Văn võ đều sẵn sàng nghe chiếu

Khoa đình này còn thiếu Trạng nguyên

Thám hoa tam phẩm lệnh truyền

Họ Phan hiển hách cha hiền con ngoan

 

Phan, Trần xưa lo toan triều chính

Hàng ái khanh hoạch định chủ trương

Nước nhà luật pháp kỷ cương

Công thần một thuở bốn phương thái bình

 

Phan Thám hoa cung nghinh thánh thượng

Vua tin dùng ban thưởng ngựa xe

Kiệu vàng võng lọng dù che

Trở về nguyên quán nhắn nhe mọi đàng

 

Trạm hỏa tốc sẵn sàng tuân lệnh

Thư về chùa đánh tiếng cho nàng

Sư già hoan hỉ mừng chàng

Mẹ cha phấn khởi khang trang cửa nhà

 

Quân dạ vang sơn hà rong ruổi

Tiếng suối reo chim vội hót chào

Bướm hoa phơi phới dạt dào

Cân đai tề chỉnh bước vào cửa không

 

Khói hương say khánh cồng chuông đánh

Đèn thắp lên bẩm bạch Sư bà

Quạt ngà trâm ngọc đưa ra

Nguồn cơn kể hết hai nhà cầu thân

 

Duyên đôi lứa Châu Trần, Tần Tấn

Chùa già lam chẳng nhận hôn nhân

Việc này thuộc cõi hồng trần

Phật đài xưa ấy cũng gần đây thôi

 

Tìm mai mối mấy hồi biện lễ

Nhờ cậy người sự thể ra sao

Xe hoa kiệu rước đón chào

Ông tơ bà nguyệt tuyết đào hồng nhan

 

Chàng để cô an nhàn tự tại

Chốn Phật đường ở lại kinh cầu

Bâng khuâng cùng bước xuống lầu

Thám hoa đi trước theo sau Diệu Thường.

 

*Nguyên tác lục bát: “ Truyện Phan Trần”

29.5.2020 Lu Hà

 

 

 

Tình Mộng Thiên Thu

Cảm xúc thơ khuyết danh bài 16

 

Cửa lầu thoảng mùi hương thanh khiết

Chuỗi hạt trai tiễn biệt then mây

Lên chùa kính cẩn lạy thầy

Vãi Hương cảm tạ ơn dầy chẳng quên

 

Đành từ giã am thiền non nước

Nửa đường tu hồng phước Thế tôn

Nặng lòng phiếu mẫu thành hôn

Quán Âm Bồ Tát suối tuôn cam lồ

 

Ân đức ấy cơ đồ sáng lạn

Phan, Trần kia đôi bạn đồng môn

Sân Trình cửa Khổng luôn luôn

Rể hiền dâu thảo mạch nguồn trào tuôn

 

Hòa Châu đến hoàng hôn bảng lảng

Áng mây lành lãng đãng gần xa

Xe loan đỗ trước cổng nhà

Phụ thân hiền mẫu bước ra đón liền

 

Thám hoa thấy thung huyên đôi khóm

Đầu bạc phơ lọm khọm da mồi

Gia nhân đầy tớ bồi hồi

Vào ra nhộn nhịp thọ bồi tiệc vui

 

Xưa thiếu chủ ngậm ngùi rơi lệ

Nay Thám hoa kể lể sự tình

Diệu Thường ứng với duyên mình

Quạt trâm hai họ chứng minh tơ hồng

 

May nhờ vãi Hương Công giúp đỡ

Chốn am mây duyên cớ hỏi han

Thở dài than vắn chứa chan

Quạt ngà đính ước họ Phan năm nào

 

Giở trâm ngọc nghẹn ngào rơi lệ

Nhận ra nhau thỏ thẻ mọi đàng

Thanh khâm món nợ bảng vàng

Lâm môn song hỉ hẹn nàng tất giao

 

Lập tờ bồi dạt dào thân ái

Chốn thiền môn chẳng ngại tư tình

Đến ngày nhập hội thi đình

Xướng danh tên gọi biết mình Thám hoa

 

Mẫu thân cũng nhạt nhòa sau trước

Phan phu nhân lạc bước tới đây

Trời xui ngàn dặm vơi đấy

Chị em san sẻ đắng cay ngọt bùi

 

Hãy mau tới để vui nhạc mẫu

Chốn thọ đài phúc hậu vuông tròn

Bấy lâu phụng dưỡng thay con

Kiều Liên nức nở sắt son tấm lòng

 

Trải gió bụi long đong xuôi ngược

Cả hai nhà mới được hôm nay

Tấn Tần hội ngộ mừng thay

Châu Trần hương lửa cùng say chén nồng

 

Tiệc đoàn viên nhạc công đàn hát

Cung bắc nam dào dạt tưng bừng

Gần xa chim chóc vang lừng

Lời kinh tiếng kệ hoa rừng suối ca.

 

*Nguyên tác lục bát: “ Truyện Phan Trần”

29.5.2020 Lu Hà

 

 

 

Tình Mộng Thiên Thu

Cảm xúc thơ khuyết danh bài 17

 

Nước cam lồ Phật bà tưới mát

Cành tùng xanh ngào ngạt hương bay

Gió mây bóng nguyệt đắm say

Huệ lan phảng phất vui vày ái ân

 

Rượu kim bôi tần ngần hoa trúc

Ôm gối loan thúc giục buông mành

Ngọn đèn mát dịu yến oanh

Phụng hoàng hối hả năm canh dập dờn

 

Gà gáy sáng cắt cơn nồng thắm

Ánh bình minh Thái giám tới nơi

Thượng hoàng ban chiếu triệu vời

Quân tình khẩn cấp xa xôi ngàn trùng

 

Lạy cha mẹ với cùng nhạc mẫu

Nàng theo chàng hùm gấu theo hầu

Song kia vệ nọ xe châu

Giáo gươm sáng quắc qua cầu băng sông

 

Ba tuần kíp bệ rồng dâng biểu

Xin mang quân thần diệu cơ trời

Xuất kỳ tập trận tới nơi

Đánh cho vỡ mật tả tơi quân thù

 

Lời trung nghĩa trượng phu mưu chước

Thuật dùng binh thao lược kỳ tài

Oai phong Khấu, Đặng mấy ai

Thượng phương bảo kiếm một hai Tiêu, Tào

 

Trao ấn soái soái cờ mao tiết việt

Vạn tinh binh oanh liệt vô cùng

Biên cương khói lửa mịt mùng

Nữ Chân tháo chạy quân hùng đuổi theo

 

Quân Kiết Đan chó mèo dê lợn

Máu thành sông rùng rợn hồn ma

Mở mang bờ cõi quốc gia

Khải hoàn chiến thắng bài ca thái bình

 

Diệt tận ổ cáo kình hung rợ

Gác phượng ghi ban bố đài lân

Tước phong nhất phẩm công thần

Vinh danh sắc quận phu nhân cho nàng

 

Mưa thấm đất mầm sang cây đức

Hàng quế lan thao thức phượng loan

Nàng Trương mai mối chu toàn

Tao khang trọn nghĩa Trần, Phan lưu truyền

 

Nhờ vãi Hương thường xuyên che dấu

Sư bà thương con cháu trong nhà

Ai hay trâm ngọc quạt ngà

Một thanh quế đỏ Hằng Nga phỉ lòng

 

Dù có phải long đong xuôi ngược

Máy huyền vi biết trước được đâu

Trăm năm một cuộc bể dâu

Nghìn năm duyên nợ mái đầu phong sương

 

Phải giữ vững cương thường tín nghĩa

Chữ thủy chung thấm thía trọn đời

Mới hay cũng bởi cơ trời

Nhân duyên tiền định lòng người sắt son!

 

Người quân tử kiền khôn sáng tỏ

Bạn hồng nhan rạng rỡ trang đài

Cung hằng chẳng thẹn trần ai

Vườn hồng xao xuyến gót hài bướm hoa!

 

Xin hết truyện.

30.5.2020 Lu Hà

 

 

 

Truyện Mai Lương Ngọc

Cảm xúc thơ khuyết danh bài 1

 

Khi nhàn rỗi mới ngồi viết truyện

Đóa hoa mai xao xuyến tình người

Gian ngay báo ứng cơ trời

Ân đền nghĩa trả muôn đời sáng trong

 

Thơ khuyết danh long đong lục bát

Nỗi niềm xưa dào dạt hương lòng

Bàn dân thiên hạ ngóng mong

Mắt thần khôn dấu mênh mông lạch nguồn

 

Câu song thất trào tuôn lục bát

Dòng tuần hoàn bát ngát hồn thơ

Chớ đem nông nổi mà ngờ

Hẹp hòi bao kẻ hững hờ thi ca

 

Cậy uy quyền quốc gia mục nát

Kiếp phù du bèo dạt mây bay

Trần gian bao nỗi đắng cay

Đêm khuya tĩnh mịch nghỉ tay đọc bài

 

Đường Đức Tông nguôi ngoai chẳng dứt

“Nhị Độ Mai”đàn đứt dây cung

Thường châu nhất mực hiếu trung

Can trường đảm lược anh hùng mấy ai

 

Bậc nho sĩ hiền tài lương đống

Mai Bá Cao nòi giống tổ tiên

Thám hoa bảng nhãn trạng nguyên

Nghe cha Lương Ngọc nhân duyên cưỡng cầu

 

Đã định sẵn họ Hầu mối lái

Lương thiếu gia ngần ngại gì đâu

Ai hay ngoại lỵ bấy lâu

Chần chừ lễ nhạn chưa đầu thiếp canh

 

Quan tri huyện Lịch Thành trung trực

Tiếng thanh liêm nao nức gần xa

Một vùng trù phú thái hà

Đức cao trọng vọng sai nha nể vì

 

Rồi một buổi vân vi xe ngựa

Vua triệu hồi sang sưả triều đình

Lòng thành nhẹ nhõm lai kinh

Tướng công Lư Kỷ bất bình cản ngăn

 

Quyền tước lớn tham ăn phe phái

Cùng gian thần mưu hại nhân tài

Mai công trăn trở đêm dài

Tìm người tâm sự quan ngoài đồng niên

 

Ngôi Thiêm sự giữ quyền bộ lại

Cốt chu toàn đã ngoại mười năm

Đông Sơ, Đảng Tiến hàn lâm

Tới tòa Đô sát viếng thăm bạn già

 

Kẻ trung thần khắc bia tạc đá

Chẳng còn ai lòng dạ thẳng ngay

Căm hờn nội tặc lâu nay

Một bầy sâu mọt đọa đày dân đen

 

Mai công vốn chẳng quen luồn cúi

Phu nhân càng sầu tủi xót xa

Khuyên răn dạy bảo con ta

Thiết tha căn dặn gần xa mọi đàng.

 

*Nguyên tác lục bát: “ Nhị Độ Mai”

31.5.2020 Lu Hà

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét