Thứ Ba, 26 tháng 12, 2023

Thơ Tình Chùm Số 1.208

 

Nỗi Niềm Oan Trái

cảm xúc thơ Cao Bá Nhạ bài 4

 

Màn đêm sương phủ mịt mùng

Tám năm dư phải chập chùng biển khơi

Phập phồng ánh nắng mặt trời

Gia đình nặng gánh tả tơi búa dìu

 

Cảnh nhà xơ xác buồn thiu

Hoàng hôn chiếc bóng đìu hiu tiếng gà

Chạnh lòng nhớ mẹ thương cha

Vợ con nheo nhóc xót xa não nùng

 

Đòn roi cai ngục rợn rùng

Hỏi tra mánh lới lạnh lùng xiết bao

Từ đâu vu khống kẻ nào?

Làm sao biết được máu trào tim gan

 

Nhẫn tâm chúng dám lường gàn

Để ta phải chịu trăm ngàn khổ đau

Gia phong đạo hạnh trước sau

Bụi trần phủ lấp vàng thau lu mờ

 

Ngày nay nào có khi ngờ

Tai bay vạ gió dật dờ bước chân

Lao đao nếm trải phong trần

Dằng dai kiếp trước gian truân đủ mùi

 

Thanh danh gia phả ngậm ngùi

Thương đàn con cháu dập vùi bùn đen

Kinh luân đầy bụng luyện rèn

Văn chương ba thước ngợi khen xa gần

 

Tờ oan mở ngỏ phân trần

Xá thư chờ đợi thánh ân đêm ngày

Thương tình nhi nữ rủi may

Phòng the lạnh lẽo lắt lay gió lùa

 

Chiều buông văng vẳng chuông chùa

Nhạn bay tăm cá bốn mùa ai hay

Mặc nhiên vũ trụ vần xoay

Oan khiên thế sự đọa đày chẳng tha

 

Lưới trời lồng lộng bao la

Hiền lương gian ác Phật Đà chứng tâm

Nỗi niềm oan khuất tím bầm

Dao hàn cứa thịt tình thâm giống nòi

 

Mong manh thân phận lẻ loi

Tổ tiên chín suối thiệt thòi cháu con

Đan thành trọn tấm lòng son

Trời xanh mưa móc may còn thấm chăng?

 

Cầu cho trọn mối xích thằng

Vinh danh gia tộc tuyết hằng phỉ phong

Gia Tô có Chúa Quan Phòng

Nho gia Khổng Mạnh thong dong nhiễu điều

 

Đài gương trong suốt bao nhiêu

Đền ơn khuyển mã còn nhiều về sau

Dặn dò nối tiếp theo nhau

Mưa dầm nắng dãi nát nhàu cỏ cây

 

Tan xương nát thịt óc lầy

Ngậm vành kết cỏ giãi bầy tim gan

Triều đình văn võ bá quan

Công minh chính trực khuyên can Thượng Hoàng?

 

*Nguyên tác thơ song thất lục bát“ Tình Tự Khúc“

13.1.2020 Lu Hà

 

 

 

Nỗi Niềm Oan Trái

cảm xúc thơ Cao Bá Nhạ bài 5

 

Liệu bề ẩn dật trong làng

Vùng xa hẻo lánh còn ràng buộc ai?

Gia hương chẳng ngại khứ lai

Gỡ dần thế bí ngày mai thái hòa

 

Hèn ra sơn thủy nhạt nhòa

Một sương hai nắng thỏa hoa đôi phần

Sớm khuya thê tử ân cần

Bát cơm manh áo lựa lần tiến kinh

 

Muôn tâu thánh thượng quang vinh

Khấu đầu trăm lạy thánh minh trợ phù

Nhi thần bèo bọt phù du

Thủy triều sóng dữ hoang vu dập dờn

 

Trời giông bão giật từng cơn

Phá tan giấc ngủ chập chờn bấy lâu

Nhà tranh vách đất mưa ngâu

Tưởng rằng khuây khỏa đĩa dầu đầy vơi

 

Mấy năm ngõ vắng sương rơi

Xóm làng thanh tịnh là nơi náu mình

Bỗng đâu sấm sét thất kinh

Lửa rừng đuốc cháy quân binh quanh nhà

 

Gớm thay bụng mọc lông gà

Đặt điều vẽ bóng sai nha cửa quyền

Ngựa hươu thay đổi gọi tên

Oan khiên giá họa bạc tiền cầm tay

 

Không xương miệng lưỡi cáo cầy

Từ không nói có đọa đầy chu di

Bên thềm lăn lóc thê nhi

Gần xa tức tưởi xầm xì xóm thôn

 

Người nách thước, kẻ vô hồn

Dao phay mã tấu du côn bạo tàn

Đan biều vung búa đập tan

Lợn gà eo óc kêu van Tiểu Đồng

 

Đầu trâu mặt ngựa sổng chuồng

Rụng rời khung cửi tấn công điên cuồng

Ngảnh trông yếm thắm chỉ hồng

Con thơ khát sữa bế bồng khổ đau

 

Gông cùm xiềng xích tranh nhau

Một khung cũi sắt nhuốm màu máu tươi

Than ôi! Kẻ khóc người cười

Áo quần xộc xệch tả tơi não nùng

 

Giáo gươm sáng loáng hãi hùng

Loăn xoăn mái tóc rợn rùng hương lân

Ngẩn ngơ miệng nói đưa chân

Giọt phiền lai láng tủi thân má đào!

 

*Nguyên tác thơ song thất lục bát“ Tình Tự Khúc“

14.1.2020 Lu Hà

 

 

 

 

Nỗi Niềm Oan Trái

cảm xúc tho Cao Bá Nhạ bài 6

 

Cầm tay bịn rịn nghẹn ngào

Dặn dò vội vã thều thào bên tai

Qua cơn bĩ cực thái lai

Đèn trời soi sáng ngày mai rõ ràng

 

Bấy lâu ta đã dấu nàng

Dớp nhơ chú để họ hàng oan khiên

Thẹn lòng nghĩ tới tổ tiên

Sương rơi chắn lối sầu miên vương cầu

 

Bàng hoàng chẳng biết đi đâu?

Hương Sơn Ô Mễ dãi dầu mây bay

Mấy lần lạc lối nào hay

Yến bay thấp thoáng hôm nay chia lìa

 

Tiếng man ráo rác bên rìa

Quyên kêu khản giọng đầm đìa giọt châu

Phong phanh tà áo diềm bâu

Đỏ hoe khóe hạnh mái đầu rối tung

 

Heo may cỏ lác mịt mùng

Gập ghềnh vó ngựa não nùng thê lương

Ngại ngùng chắn gió che sương

Thương thân tứ đại dặm đường xa xôi

 

Chuông chùa cổ tự mấy hồi

Trống quan thành giục một thôi lại dừng

Người qua kẻ lại rửng rưng

Hết đêm lại tối đếm từng xóm thôn

 

Dạ bời ruột rối bồn chồn

Gông cùm ba thước thần hồn bơ vơ

Một gian cũi khóa hững hờ

Thư sinh đổi dạng xác xơ thân gày

 

Ai ngờ cảnh ngộ bước này

Bồ hòn ngậm đắng nuốt cay giận hờn

Lạnh lùng gió thổi từng cơn

Thói đời giả dối thờn bơn méo mồm

 

Cóc ngồi đáy giếng chồm hôm

Rêu rao đức trị tay ôm bọc tiền

Minh quân ơi hỡi hoàng thiên

Trời xanh thấu tỏ mọi miền trần gian

 

Đằng vân bụi phủ quân ran

Tiếng loa xé óc người oan qua đường

Gần xa trăm miệng phố phường

Xầm xì to nhỏ tha phương chặng dài

 

Ngẫm mình một đóa hoa mai

Hàn nho lưu lạc u hoài sầu thu

Vẳng nghe khúc hát như ru

Thanh tao đàn hạc vân du nửa đời

 

Hai vầng nhật nguyệt sáng soi

Rọi từng can phế rạch ròi thủy chung

Lòng son thấu tới cửu trùng

Nào ai lữ khách bạn cùng tri âm

 

Hàng cây rơi lệ thương thầm

Khai Phong Bao Chửng nuôi mầm tương lai

Gác vàng lồ lộ lục nhai

Hãi hùng nghi vệ thượng đài viển vông

 

*Nguyên tác thơ song thất lục bát“ Tình Tự Khúc“

16.1.2020 Lu Hà

 

 

 

 

Nỗi Niềm Oan Trái

cảm xúc thơ Cao Bá Nhạ bài 7

 

Công đường mỏi cổ ngóng trông

Linh tê đuốc sáng non bồng kỳ oan

Bức tranh vân cẩu gian nan

Soi lòng bảo kính lệnh ban lính truyền

 

Giải trình hờ hững ngó xiên

Đen xì mặt sắt phán liền đuổi ra

Thanh thiên bạch nhật quan tòa

Đông Thành phó xuống nhạt nhòa lệ rơi

 

Đường qua Bắc Lộ tả tơi

Hàng hoa gánh nặng rã rời thân côi

Cỏ cây đất khách bồi hồi

Tràng đê một dải mây trôi chợ chiều

 

Lênh đênh mặt nước tiêu điều

Thuyền nan chấp chới cánh diều lượn qua

Hoàng hôn tím huế sim mua

Ngàn dâu xanh ngắt bốn mùa huyện Gia

 

Còng lưng sao nỡ về già

Mặt còn non choẹt đầm đìa hạt mưa

Vượt qua bến Ái lưa thưa

Cảnh thì như cũ bạn xưa đâu còn?

 

Quanh co ngõ trúc lối mòn

Tiếng gà eo óc héo hon cõi lòng

Nắng trưa xua đuổi long đong

Mặc hồn du tử xuôi dòng biệt ly

 

Phong trần nhàu nát nhung y

Phẩm hàm tiến sĩ kinh kỳ mù sương

Ngậm ngùi tưởng nhớ quê hương

Dớp nhà chồng chất đoạn trường khổ đau

 

Mây đen sầm sập ruổi mau

Thương người vợ trẻ bạc màu liễu thanh

Sớm vừa bước tới Giang Thành

Chiều hôm giục giã Sơn Thành hầu quan

 

Cậy nhờ mưa móc giang san

Đêm sương lạnh lẽo dao hàn cắt da

Hãi hùng giữa lúc canh ba

Trải qua ác mộng Nại Hà cầu mây

 

Trời cao vực thẳm đất dày

Kể chi trăm miệng đọa đầy một thân

Hiến phù lịnh tiễn quân thần

Công đình nghiêm ngặt phân trần thực hư

 

Bao công thiết diện vô tư

Hiếm hoi kỳ án chân như Phật Đà

Trầm luân muôn nẻo sa bà

Đứng ra bệnh vực sai nha phục tòng?

 

Tuyệt đường sinh lộ hằng mong

Tăm hơi mù mịt gữa dòng biển khơi

Lạc đàn cánh én chơi vơi

Bao năm thất giáo hỡi người đằng la

 

Sợi dây ràng buộc vào ta

Bàn tay năm ngón nhìn ra vắn dài

Thâu canh khắc lậu u hoài

Bỉnh di nỡ để lòng ai phũ phàng?

 

*Nguyên tác thơ song thất lục bát“ Tình Tự Khúc“

16.1.2020 Lu Hà

 

 

 

Nỗi Niềm Oan Trái

cảm xúc thơ Cao Bá Nhạ bài 8

 

Yêu ma bầy quỷ nhập tràng

Liên minh dối trá đá vàng đảo điên

Đặt điều che mắt hoàng thiên

Phì gia béo tốt bạc tiền đầy rương

 

Thị phi phá rối kỷ cương

Huống chi lành dữ mọi đường khác nhau

Cỏ cây mưa nắng nát nhàu

Trập trùng bình địa bạc màu áo nâu

 

Cha con chìm đắm bể sâu

Chuyến đò oan khuất mái đầu bạc phơ

Ngũ Viên hốc hác bơ phờ

Trăm tai nghìn mắt xác xơ thân gầy

 

Thôn lân lầm lũi bấy chầy

Gió giăng bầu bạn gian ngay tỏ tường

Trắng đen tâm địa bất lương

Ngược cành lá mọc bốn phương đất trời

 

Đơn côi hàn sĩ chơi vơi

Mẹ cò con vạc tả tơi tháng ngày

Chia đàn xẻ nghé đến nay

Hai thân rầu rĩ đắng cay tấc lòng

 

Đan thành giữ tấm gương trong

Hôi tanh chẳng bợn xuôi dòng sông Hương

Trời cao thấu tỏ khôn lường

Đĩa dầu hao cạn văn chương miệt mài

 

Thú vui tháng rộng ngày dài

Tổ tiên báo đáp trang đài nguyệt hoa

Nay trình thượng phẩm phúc tòa

Đơn qua trát lại nhạt nhòa khói sương

 

Trải bao thế kỷ tang thương

Chu di tam tộc pháp trường triền miên

Ai ngờ án Lệ Chi Viên

Oan hồn chủng tử mọi miền quốc gia

 

Ấu thơ cho tới tuổi già

Chân tay co quắp đầm đìa máu tươi

Phù sinh nặng kiếp con người

Chuộc thân trâu ngựa cũng đời bỏ đi

 

Than ôi! Nam tử tu mi

Thẹn thùng kẻ sĩ u tì trắng tay

Trần gian đổi lại ăn mày

Màn trời chiếu đất cỏ may bạn cùng

 

Nâu sồng dưa muối thủy chung

Cửa chùa nương náu ung dung tháng ngày

Bớt bao phiền muộn đắng cay

Nỗi niềm tâm sự tỏ bày ruột gan

 

Ai gây gia biến gian nan

Cha ông tích lũy chứa chan ân tình

Dằng dai như bóng với hình

Mình làm mình chịu triều đình nào tha?

 

*Nguyên tác thơ song thất lục bát“ Tình Tự Khúc“

17.1.2020 Lu Hà

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét