Thứ Bảy, 9 tháng 3, 2024

Thơ Tình Chùm Số 1.212

 

Truyện Tình Hai Họ Dương Hà

cảm xúc thơ Nguyễn Đình Chiểu bài 7

 

Chẳng sợ hãi rập rình ác thú

Nhớ lời xưa tư lự trở trăn

Bấy lâu nay vẫn phàn nàn

Hỏi han cho rõ thạch bàn âm hao

 

Tìm Bắc Đẩu Nam Tào thưa chuyện

Lý tri Niên ẩn hiện thần thông

Thôi rồi ông lại mất công

Hai chòm sao sáng mênh mông Ngân Hà

 

Chùa Linh Diệu thày ta tiên trưởng

Có hai hang đàn xướng âm dương

Diêm La Bích Lạc vẫn thường

Kim đan luyện thuốc xót thương muôn loài

 

Hiệu Tứ Thất thiền trai cư ngụ

Lão nhan là sư phụ của ta

Thong dong bốn bể quan hà

Non thần du ngoạn thu ba sông dài

 

Bao vạn bối trần ai nối tiếp

Lúc sai đồng đánh thiếp linh thông

Trăng sao vằng vặc mênh mông

Hào quang tinh tú dõi trông mọi nhà

 

Số tử vi bao la nhân loại

Nỗi niềm riêng ngang trái biết ngay

Xóa tan sầu muộn đêm ngày

Ung dung tự tại vui vày thiên nhiên

 

Hà Mậu ngẫm tu tiên đắc đạo

Khác thiên đàng mộng ảo xa xăm

Nhà thờ quen thói viếng thăm

Lẽ nào từ bỏ ăn nhằm gì đâu?

 

Phải tìm hiểu năm châu bốn biển

Đạo Chúa Trời dâng hiến máu xương

Phúc âm lan tỏa khắp phương

chan hòa bác ái tình thương nhân loài

 

Tự đấm ngực u hoài nhức nhối

Lỗi mọi đằng cũng bởi tại tôi

Đời người mây gió xa xôi

Phù du bèo bọt nổi trôi nẻo nào?

 

Chuyện Hà Mậu còn bao uẩn khúc

Tiếng chuông chùa thôi thúc âm vang

Bờ mê bến giác sang ngang

Con thuyền bát nhã thênh thang kém gì?

 

Ta tạm gác đường đi lối lại

Cùng Dương Từ quan ải tha phương

Ba năm cách biệt quê hương

Am mây gõ mõ giọt sương cam lồ

 

Cùng tăng đoàn hồ lô quảy gánh

Áo cà sa bình bát đó đây

Thiện Trai chúng gọi tên thầy

Râm ran khất thực vui vầy sớm hôm.

 

*Nguyên tác thơ lục bát: “Dương Từ Hà Mậu”

29.1.2020 Lu Hà

 

 

 

Truyện Tình Hai Họ Dương Hà

cảm xúc thơ Nguyễn Đình Chiểu bài 8

 

Một xâu chuỗi hột ôm trước ngực

Ba ngôi hương cách thức đã xong

Mười điều giới luật thong dong

Ung dung thần thái đẹp lòng tăng ni

 

Chức thượng tọa trụ trì bổn phận

Gióng chuông chùa phấn chấn phù đồ

Chắp tay miệng niệm nam mô

A di đà Phật sư cô vãi bà

 

Đọc kinh kệ ngâm nga trầm bổng

Gió nồm nam lồng lộng vi vu

Lăng nghiêm Viên giác chu du

Kim cang thấu triệt thiên thu vững vàng

 

Bạch hòa thượng đạo tràng thanh tịnh

Trần Kỷ xưa dự định đăng khoa

Dùi mài kinh sử từng qua

Văn chương ế ẩm mới ra ở chùa

 

Chốn quan trường ăn cua bốc mắm

Biết bao điều khắm lặm điêu ngoa

Đủ trò đút lót xuýt xoa

Cửa sau thậm thụt quan nha vì tiền

 

Bởi xã hội đảo điên tham nhũng

Người có tài hờ hững khinh khi

Bất bình thày mới bỏ đi

Quyết tâm xuống tóc tu mi anh hùng

 

Thói kèn cựa mánh mung xảo trá

Bầy quan tham sa đọa sơn hà

Tòa sen giác ngộ Phật Đà

Muối dưa đạm bạc ta bà lánh xa

 

Cất tiếng hát lòng ta thổn thức:

“Rằng người xưa đốt đuốc đi chơi

Cưu mang chi cái sự đời

Lân nghiêu phụng Thuấn tả tơi thế này

 

Tuồng rách nát ai hay rắn Hán

Hươu Tần kia đại nạn lâm đầu

Than ôi bãi bể nương dâu

Hưng vong thế sự trắng râu bạc đầu

 

Bao pho sách dãi dầu mưa nắng

Đạo thánh hiền ngậm đắng nuốt cay

Nho sinh sĩ tử ngày nay

Chính nhân quân tử đổi thay tấc lòng”

 

Dương Từ mới vào trong đảnh lễ

Sửa hành trang kinh kệ vân du

Trọn đời một kiếp đi tu

Bôn ba tứ hải thắng thù đó đây.

 

*Nguyên tác thơ lục bát: “Dương Từ Hà Mậu”

29.1.2020 Lu Hà

 

 

 

 

Truyện Tình Hai Họ Dương Hà

cảm xúc thơ Nguyễn Đình Chiểu bài 9

 

Hết vinh nhục đọa đầy vị kỷ

Bất tái lai xuân chỉ một lần

Giàu sang phú quý thanh bần

Đời người ngắn ngủi tủi thân trái đào

 

Bóng theo gót phều phào tuổi hạc

Thiền trượng này vẫn vác trên vai

Giới đao trong cõi trần ai

Sát sinh né tránh nguôi ngoai tấc lòng

 

Vật có chủ đừng hòng chiếm đoạt

Cuộc tranh giành tiễu phạt triền miên

Đau thương tang tóc gây nên

Chi bằng an tọa cửa thiền thảnh thơi

 

Miền Hà lãnh mây trời phảng phất

Buổi hoàng hôn cảnh vật tuyệt vời

Chập chùng sóng biển xa khơi

Dương Từ ngây ngất tìm nơi trú nhờ

 

Một tiểu sanh ngây thơ bước tới

Trâu đằm mình ở dưới mé tây

Ngẩn ngơ sáo trúc cầm tay

Kề môi réo rắt vui thay nụ cười

 

“Lời thạch kim à ơi tiếng hát

Cỏ heo may dào dạt oanh ca

Trời Nghiêu Thuấn đã đi xa

Bóng chiều ngao ngán sa bà mấy ai?

 

Cõi nhân gian hiền tài lương đống

Lá mùa đông tiếng trống thu ba

Trái ngang heo hắt canh gà

Nửa đêm thức giấc cảnh nhà neo đơn

 

Người thiếu phụ tủi hờn má phấn

Một thân mình lận đận nuôi con

Nhưng lòng vẫn mãi sắt son

Nửa vầng trăng khuyết héo hon canh tàn…”

 

Hát rồi thổi chưá chan phong vị

Thoảng hơi thiền ý nhị làm sao?

Dương Từ vội vã hỏi chào

Phải chăng sư phụ chuà nào gần đây?

 

Tiểu sanh mới cho hay ngành ngọn

Đạo sĩ truyền mấy ngón cầm thi

Ghé tai thân mật thầm thì

Thuốc thang phù chú ai bì thày ta?

 

Chốn Tây lâm am nhà vài dặm

Cứ thẳng đường vực thẳm núi cao

Chênh vênh mai trúc xì xào

Vẳng nghe tiếng hát nghẹn ngào thi âm.

 

*Nguyên tác thơ lục bát: “Dương Từ Hà Mậu”

30.1.2020 Lu Hà

 

 

 

 

Truyện Tình Hai Họ Dương Hà

cảm xúc thơ Nguyễn Đình Chiểu bài 10

 

“ Nghĩa quân thần tình thâm phụ tử

Đạo gia đình phu phụ quỳnh tương

Tào khang lễ giáo cương thường

Kính trên nhường dưới bốn phương thái hòa

 

Xe chở đạo nhạt nhòa cát bụi

Biết bao đời nhóm củi đốt lò

Chỉ mong bá tánh ấm no

Kinh thư soạn thảo rằng co thế thời

 

Khổng phu Tử trọn đời hành lễ

Các chư hầu chẳng kể ra gì?

Nhân nghĩa trí tín cách chi

Nấm mồ hoang dại rầm rì ngàn thu”

 

Thơ rồi cầm vi vu gió thổi

Tuồng như mừng bạn tới thăm nhà

Tử Kỳ hội ngộ Bá Nha

Ngón đàn lưu thủy may mà còn đây

 

Dương Từ gõ cửa thầy đạo sĩ

Lỡ độ đường xin nghỉ một đêm

Đạo nhân thong thả cuốn rèm

Phong tư đạo mạo bên thềm trăng soi

 

Tệ xá chẳng hẹp hòi đón khách

Cảnh xơ xài thanh bạch bấy lâu

Lều tranh giường đá gối đầu

Chiếu mây nệm cỏ đĩa dầu hắt heo

 

Cơm khoai bắp trong veo suối nước

Cõi tiên bồng thao thức trần gian

Lánh xa thế tục lường gàn

Muối dưa đạm bạc an nhàn thảnh thơi

 

Không tượng Phật, không người thăm viếng

Nhang khói không, tắt tiếng cầu kinh

Thuận theo vũ trụ hành tinh

Khí trời hít thở thân hình dẻo dai

 

Sống trăm tuổi dằng dai thế kỷ

Hạ di hai cõi tỵ hiềm chi ?

Công lao Lão tử tiên tri

Thánh nhân chi khác đền nghì phiếu mai ?

 

Từ đáp lại thiền trai Phật Pháp

Sắc sắc không, lão nạp vô vi

Kém chi mở lượng từ bi

Chúng sinh khổ nạn tu mi cứu đời

 

Đạo sĩ bỗng bật cười thành tiếng

Rằng linh nghiêm bởi miệng thế gian

Man di Tây vực bần hàn

Hoang vu Tây Tạng gian nan hiểm nghèo

 

Lão Trang đó cheo leo rừng núi

Giữa Trung nguyên thui thủi Phật Đà

Mấy ai biết đến Thích Ca

Dương kia Mặc nọ Hàn sa bến nào?

 

Thuyền từ cũng lao đao kình ngạc

Vượt bờ mê bến giác xa xăm

Cúng rường bao kẻ viếng thăm

Oan gia trái chủ tiếng tăm bạc tiền.

 

*Nguyên tác thơ lục bát: “Dương Từ Hà Mậu”

30.1.2020 Lu Hà

 

 

Truyện Tình Hai Họ Dương Hà

cảm xúc thơ Nguyễn Đình Chiểu bài 11

 

Thế mới biết núi tiên thoát tục

Tránh xa vòng ái dục thế gian

Trang Sinh chi quản bần hàn

Thanh cao Lý Nhĩ mai ngàn đào bay

 

Chẳng ham hố đọa đày thân xác

Chốn quan trường kiếm chác phù hoa

Dùi mài kinh sử mù lòa

Tầm chương trích cú điêu ngoa lọc lừa

 

Giữa sòng đời mạt cưa mướp đắng

Phường bán buôn đen trắng ba gai

Chiến tranh giành giật đất đai

Tống nho thủ cựu bi ai hãi hùng

 

Vua ra lệnh tôi trung phải chết

Bạo Tần kia tự diệt giống nòi?

Cha con hạt muối mặn mòi

Tình thâm cốt nhục sáng soi biển trời

 

Chữ nhân nghĩa tả tơi sóng gió

Lễ trí tin chao đảo thế thời

Trúc Lâm sao nỡ chán đời

Lan Đình thì lại ăn chơi đêm ngày

 

Dương Từ nghe buồn thay vận hạn

Ngồi lo âu ngao ngán hát ru

Tự mình xuống tóc đi tu

Lẽ nào bế tắc công phu lỡ làng?

 

Trời vừa sáng nhẹ nhàng sửa soạn

Chào bậc thày dày dạn đường tu

Ghi lòng tạc dạ vân du

Hỏi ngay húy tự xuân thu với đời

 

Ý truyền tụng cho muôn nơi biết

Đạo sĩ cười khẩu thiệt tâm thành

Người đời quen thói háo danh

Non xanh nước biếc cũng đành phôi phai

 

Cõi trần ải khứ lai dằng dặc

Linh Diệu đây xào xạc chim muông

Bách hoa tùng cúc hư không

Ba ngàn thế giới mênh mông chủng loài

 

Dương Từ vội ghé vai quẩy gánh

Chẳng dùng dằng để tránh khen chê

Trải qua mấy dặm sơn khê

Trách chi đạo sĩ luận về Phật gia

 

Chả mấy chốc Kim Ba suối mát

Mới dừng chân ngào ngạt bướm hoa

Xem ra phong cảnh thái hòa

Lão ông ngồi tắm nhạt nhòa nắng trưa

 

Vang khắp rừng say xưa tiếng hát:

“Nước trong veo bụi cát hết rồi

Phù du bèo bọt nổi trôi

Cảm ơn trơi đất xa xôi khách trần!

 

Gió xuân qua tấm thân trong sạch

Ai dám cười đành hạch khinh khi

Ngược xuôi nào dám so bì

Hanh thông đạo hạnh thị phi lạt mùi

 

Thương cho kẻ ngậm ngùi năm tháng

Kiếp tha phương cay đấng làm sao

Công phu ngọn sóng ba đào

Tuổi già cửa đạo đi vào còn xa“

 

*Nguyên tác thơ lục bát: “Dương Từ Hà Mậu”

31.1.2020 Lu Hà

 

 

 

 

 

 

 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét