Hồn Lạc
Sông Trăng
hoạ thơ
Mai hoài Thu: Lạc loài
Trời lảo
đảo sương rơi thỏ lặn
Lá thu
bay lạnh lẽo buồng che
Gối chăn
xô lệch tình điên dại
Mơ chốn rừng
hoang cảnh giác tê
Trong mộng
ảo hồn về bến nước
Gặp người
xưa lã chã đầy vơi
Ái ân
duyên nợ thành oan trái
Mệnh bạc
hồng nhan thiếu phụ rồi...
Bỗng
thánh thót canh gà chợt sáng
Hồn bơ vơ
lập cập hàm răng
Người đi
biền biệt không quay lại
Khóc giải
Ngân Hà lạc sóng trăng...
15.10.2011
Lu Hà
Hồn Thơ
Cách Mạng
Thi sĩ là do bởi tự nhiên
Trăm nghìn cảnh ngộ mới
nên duyên
Phải đâu hun đúc từ tư tưởng
Tâm hồn cách mạng chúng
tuyên truyền
Chúng bảo nhau rằng ấy ước
mơ
Tình yêu cách mạng mới nên
thơ
Ăn gian nói dối trò thêu dệt
Tâm địa gian ngoan lũ ác
tà
Có một giọng thơ chỉ ngợi
ca
Suốt đời đánh trống mõ dô
hò
Âm u lệnh đảng gieo vần chữ
Bán rẻ linh hồn lũ quỷ ma
Văn hào thi sĩ cơn mưa sa
Kẻ tát người ngăn ngập ứ
trào
Bợ đỡ khom lưng trò sảo
trá
Trăm hoa đua nở mẹo Hồ Mao
Chính sách ngu dân bốc nặng
mùi
Chủ trương nghị quyết đấm
vào tai
Hiểu lầm tăm tối là mưu kế
Lợi kẻ buôn dân hại chín
mười...
Dốt nát độc tài xưa tới
nay
Đỉnh cao trí tuệ bậc thiên
tài
Ngu dân bần cố trò đảng trị
Sự nhiệp vun trồng mãi thế
thôi...
Chúng cứ làm thơ để mị dân
Chiến tranh hủy diệt khắp
hai miền
Nhẫn tâm lợi dụng lòng yêu
nước
Xã hội bầy đàn ôi ! nước
non ...
Tinh thần cách mạng chúng
ngơị ca
Ngây ngất hương thơ chén
rượu đào
Sống chết đuà chơi vì chủ
nghiã
Vạn ngàn thân gái gió mưa
sa...
Thơ phú văn chương theo luận
cương
Sặc mùi đạo đức bại luân
thường
Bẻ cong ngòi bút theo quan
điểm
Đấu tố phê bình để lập
công
Sáu mươi năm lẻ đầy tăm tối
Chẳng được một ngày vui thảnh
thơi
Non sông đất nước chìm
trong máu
Nuốt hận chôn sầu mưa lệ
rơi !
Nhớ lại muà thu rụng lá
vàng
Khi hàng phượng vĩ gió tan
hương
Từ đâu kéo đến loài sâu đỏ
Sầu thảm miền Nam trụi lá
rừng
Đạo tặc lưà nhau cùng đứng
dậy
Vùng lên giáo mác gậy tầm
vông
Chôn vùi dân tộc vòng nô lệ
Thế giới đại đồng sùng ngoại
bang
Từ đó đến nay tuỉ hận sầu
Vành tang khăn trắng quấn
trên đầu
Thơ văn ca ngợi niềm vui
thú
Thác máu phun trào như ánh
hoa...
Hàng triệu trái tim găm mũi
dao
Chết trong tư tưởng chết
trong mơ
Tâm hồn ma quỷ hoà trong
máu
Cách mạng hồn thơ nhuộm
máu đào...
2008 Lu Hà
Huyền
Trân Về Chiêm Quốc
Một bước chân đi một lỡ làng
Nỗi đau dân nước nỗi tình
riêng
Vua cha chót gả người
Chiêm Quốc
Thuyền lỡ duyên đò đợi kiếp
sang
Vua anh cũng chẳng thuận
lòng cha
Huynh muội tình thương
khúc ruột dà
Lưỡng lự triều đình hai nước
bí
Em đi thêm đất lợi trăm
nhà
Thế kỷ qua rồi vó ngựa
vang
Vương triều aỉ bắc máu
thành sông
Anh hùng ngã xuống từng
bao lớp
Soi bóng thiên thu hận lá
vàng
Một bước chân đi một lỡ
làng
Dưới trời bi lụy dấu quan
san
Ví bằng có đổi thành chim
được
Đôi cánh tự do chẳng lỡ
làng
Gả bán chữ tòng ắt phải
theo
Trái duyên lễ giáo trói đời
sao
Hai châu Ô-Lý đè thân gái
Tủi cực buồn cho phận má
đào
Xưa chốn cung đình những
thiết tha
Đường kim mũi chỉ lưạ tay
nhau
Cung tần mỹ nữ nhìn xa nhé
Ai biết tình em đã bấy
lâu..
Đường trường thiên lý bóng
chiều Nam
Thiếu nữ qua đi khắp mọi
miền
Đám rước cô dâu về vạn tượng
Như con chim nhốt ở lồng
son
Dũng tướng đi cùng nát ruột
gan
Khắc Chung nước mắt ngậm bồ
hòn
Giang sơn gấm vóc vươn bờ
cõi
Vì nước hoa trôi lụy héo
tàn...
Một bước chân đi một lỡ
làng
Đắng cay tủi hận dấu xe
lăn
Đoá mai xe nghiến màu cỏ
uá
Cành trúc la đà gió bẻ
ngang
Đổi chác duyên tình có mấy
ai
Người thua kẻ thắng lụy từng
khi
Hám danh nữ sắc dâng tay cống
Một nửa giang sơn thiệt thế
này?
Chót đã sinh ra thân ngọc
ngà
Mỵ Châu Trọng Thủy mối
tình xưa
Huyền Trân công chuá về
Chiêm Quốc
Ai khóc Huyền Trân mối cảm
sầu?
Muà thu 2007 Lu Hà
Khi Tiếng
Ve Sầu
hoạ thơ Hồ Bảo Thanh
Nao nức lòng tôi ngọn gió
hè
Gọi muà dĩ vãng thuở xa
xưa
Ve sầu năn nỉ muà hoa phượng
Kỷ niệm về đây bao mộng mơ
Tôi nhớ không nguôi bóng một
người
Thướt tha yểu điệu nắng
xanh trời
Sân trường hoa đỏ màu khao
khát
Suốt cả đời này mong nhớ
thôi
Năm tháng qua rồi hoa vẫn
tươi
Xum xuê cành lá thuở thơ
ngây
Như ai xoã tóc bên chiều vắng
Ngây ngất lòng tôi sao thoả
khuây
Tôi vẫn mang theo một nỗi
buồn
Đi tìm diễm lệ đoá xuân
niên
Nơi đâu biển cả thuyền
trôi dạt
Bờ bến em ơi! Khắp nẻo trần….
25.8.2009 Lu Hà
Khổ Lắm
Con Ơi
Cha vẫn biết rằng mẹ thiết
tha
Bóng hình cha vẫn ở trong
đầu
Tình yêu oan trái thành
căm giận
Mẹ vẫn mang theo mối hận
thù
Muối mặn gừng cay đã có
gì?
Tình yêu bàng bạc đã qua
thời
Còn đâu trong trắng trong
tâm tưởng
Hương nhụy thơm tho của cuộc
đời
Biết có bao người vẫn nhớ
cha
Tâm hồn thi sĩ đã đi qua
Hương hoa trong cõi đời
đen bạc
Lụy để tình ai lệ ưá sầu..
Định mệnh đời cha là khổ
đau
Bao lần hồi hộp ở trong đầu
Để cho nước mắt dư dòng lệ
Ngơ ngẩn buồn thương những
trái cầu…
Họ đã đi xa trên dạm đường
Bao muà lá rụng vẫn buồn
vương
Vẫn thương vẫn nhớ người
trong mộng
Vẫn chúc cho nhau nghiã vợ
chồng…
Cao đẹp con tim giận tủi hờn
Phải qua sông nước vẫn bồn
chồn
Vì cha rã cánh bèo tan hợp
Lụy để tình thu rụng lá buồn
Cha vẫn thường luôn nhớ tới
nàng
Chúc nàng hạnh phúc với chồng
con
Tình yêu say đắm là như thế
Đâu phải bên nhau mới vợ
chồng?....
Khổ lắm con ơi có cuộc đời
Lang thang vô định trái
tim côi
Tình yêu chẳng có thành
cay nghiệt
Thương xót cho người vẫn
thế thôi….
2008 Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét