Thứ Ba, 21 tháng 2, 2017

Song Thất Lục Bát Đấu Tranh Chùm 24



Án Ngờ Lòa Mây

thơ dưạ theo bài viết của Thanh Quang



Lũ chúng nó một bầy lang sói

Cắn xé người vô tội trong tù

Hơn ba thập kỷ trôi qua

Bốn năm q úa lẻ mùa thu hãi hùng




Người trí thức từng chương tố cáo

Bọn đười ươi bè lũ tham quan

Hiếp dâm ma túy cửa quyền

Kiên Giang đầu gấu bán buôn đủ loài.



Trại Xuân Lộc Đồng Nai nếm trải

Khu biệt giam đối xử dã man

Đòn thù bạo ngược vô luân

Sáu năm cải tạo sĩ quan cộng hoà.



Đơn khiếu nại mắt nhòa tay mỏi

Năm trăm lần chờ mãi xót xa

Tên anh là Nguyễn Hữu Cầu

Tử hình đe doạ án ngờ lòa mây.



Không bằng chứng ép người vô tội

Ba tư năm còm cõi lao tù

Chỉ vì anh biết quá nhiều

Công an quản giáo đủ trò ma cô...



Tình cốt nhục thương cha bệnh tật

Nguyễn Anh thư khẩn thiết làm đơn

Yêu cầu toà án chính quyền

Thả người vô tội án oan về nhà.



Trần Ngọc Bích vì sao đổi họ ?

Là con trái yêu dấu ruột rà

Chị em cùng đến thăm cha

Không cầm nước mắt máu hòa lệ rơi!



Chúng con thấy Ba gầy thảm thiết

Người gìa nua đôi mắt mù loà

Xanh xao vò võ tai ù

Phơ phơ mái tóc bạc màu thời gian



Nguyễn Ngọc Quang - Bắc Truyền bạn hữu

Chốn lao tù cảnh ngộ thông tin

Trại giam cưỡng ép làm đơn

Ăn năn hối cải chính quyền sẽ tha ?



Nguyễn Hữu Cầu khước từ đề nghị

Vẫn trước sau khảng khái kêu oan

Độc tài giăng phủ mây đen

Luật rừng dã thú muôn vàn hiểm nguy



Cả thế giới bàng hoàng phẫn nộ

Đài Á Châu loan báo thông tin

Văn minh xã hội nhân quần

Đấu tranh kêu gọi đòi quyền tự do!



11.8.2010 Lu Hà









Thảm Kịch Miền Nam

Chuyển thể thơ Thanh Hoàng: " Nhớ"



Lũ chúng nó vịt vờ biện chứng

Theo Mác Lê ảo tưởng tàn suy

Đạo văn chủ thuyết tôi đòi

U mê tăm tối một bầy việt gian



Loài khỉ đỏ vào Nam quấy rối

Năm bảy lăm tê tái than ôi

Tai bèo nón cối chuột dơi

Ba lô con cóc bình vôi trọc đầu



Cứ lúc nhúc bơ phờ hốc hác

Lọc cà phê ngơ ngác ngẩn ngơ

Lạ lùng chẳng thấy bao giờ

Cái nồi rỏ xuống giọt mồ hôi đen



Đồng hồ ngoại có viền cưả sổ

Bé ti ti nhảy số trêu đuà

Hò reo huyền ảo không ngờ

Rừng xanh nuí đỏ bao giờ khá lên ?



Từng đàn khỉ thân tàn ma dại

Dép cao xu bước tới kêu to

Sưả xe bảng hiệu trước nhà

Bán cho cốc sưã ngọt ngào hông đa



Hố xí máy nhạt nhoà róc rách

Nước đổ đầy lách cách nấu ăn

Tham lam hấp tấp ngu đần

Tức mình chửi tục ngụy quyền ngụy quân



Bởi nhiệp chướng miền Nam xuí quẩy

Mất trắng tay lũ quỷ hủi cùi

Đấu tranh giai cấp đua đòi

Viễn đông hòn ngọc vỡ rồi còn đâu...



19.4.2010 Lu Hà









Em Bị Tù Oan

cảm tác từ bức thư của Nguyễn Quang Vinh



Anh phải nói lạ lùng thế kỷ

Hàng triệu người tê tái xót đau

Kìa bầy dã thú đầu trâu

Truyền hình vu cáo lu loa giết người



Từ thăm thẳm xa xôi lòng họ

Đoàn Văn Vươn nào có tội gì?

Nguyên do cấu trạng hành vi

Chính danh tự vể xầm xì nhỏ to



Chị hàng xén xích lô ba gác

Cả những người quan chức cấp cao

Ỡm ờ úp mở lao xao

Vô vàn tiếng nấc nghẹn ngào bi thương



Đội cưỡng chế khi xong nhiệm vụ

Băng qua hồ ôm chó mang về

Xót xa nhục nhã ê chề

Dấu đi trăn trở não nề mưa rơi!



Hỡi những kẻ thịt xôi chia chác

Còn cầm cân nảy mực bao lâu?
Xử tù xã huyện cường hào

Tìm đâu công lý đôi bờ đục trong ?



Khi thủ tướng cho rằng trái luật

Vợ con em không thoát chống người

Thi hành công vụ tanh hôi

Công an quân đội lạc loài ruồi xanh



Các cấp ủy tranh giành càn quấy

Xã hội đen mất dạy nhiễu nhương

Bí thư chủ tịch Hải Phòng

Gian ngay phải trái bất lương rối mù



Súng hoa cải làm sao giết được?

Chống lại bầy hiểm ác côn đồ

Cướp không tài sản ao hồ

Phá tan nhà cửa án ngờ lòa mây



Người cương trực thẳng ngay vô kể

Đứng bên người phạm tội càng đông

Nhân dân cả nước đồng lòng

Dân oan khiếu kiện lệ vương đôi hàng



Nếu không có luật rừng thống trị

Vòng kim cô cưỡng chế đặc quyền

Hàng trăm tờ báo đứng bên

Luật sư bảo vệ không tiền thù lao



Nhiều thẩm phán điều tra thừa nhận

Xét xử chi trắng án rõ ràng

Một năm cách biệt họ hàng

Vợ con gặp mặt xóm làng quạnh hiu



Ừ thì xử ôi thiu dơ dáy

Một vở tuồng tháu cáy ma cô

Đục ngầu hốc mắt bơ phờ
Hai mươi năm đã lệ trào đầm ao



Phải cóp nhặt be bờ ngăn sóng

Kiếm từng đồng một nắng hai sương

Mà sao chúng nỡ cướp không
Thu hồi giải phóng bất công bạo tàn



Nỗi sợ hãi công an mật vụ

Cả phiên tòa lưới bủa giăng vây

Sằn sàng bản án cầm tay
Nhét trong  túi áo từ ngày hôm qua



Ai cũng biết án tù rất nặng
Để răn đe độc đảng bình yên

Chóp bu phe nhóm lợi quyền

Toàn dân làm chủ bon chen chuột đào



Dân hy vọng đợi chờ thủ tướng

Cứ mong hoài tưởng tượng chiêm bao
Trải bao thập kỷ ứa trào
Bát cơm manh áo đồng bào khổ đau



Lịch sử sẽ công đầu ghi nhận

Rồi ngàn thu tủi hận xót xa

Tháng năm phượng đỏ nát nhàu

Bởi bầy sâu đỏ sơn hà đảo điên



Đoàn văn Vương cùng Đoàn Văn Qúi
Hai anh em nhà ấy tuyệt vời

Lương tâm thức tỉnh nhân loài
Bà con tụ họp đất trời tang thương!



1.4.2013 Lu Hà











Giang Sơn Chìm Đắm

chuyển thể từ thơ Chu Vương Miện



Chuyện dân Việt kể sao cho xiết

Nước chảy mòn đầu vịt lá khoai

Mặn nồng máu chảy bèo trôi

Ruột mềm quằn quại tả tơi bằng mồm…



Thế chiến quốc nỗi niềm tê tái

Sáng biểu tình chiều tối rượu vang

Quốc kỳ quân phục biểu dương

Cộng hoà Nam Việt vinh quang thuở nào.



Ngậm ngùi xót máu trào lệ đổ

Bắc Trung Nam đô hộ nhà Hồ

Nam Quan mở  cửa đón Tàu

Cao Nguyên bô xít  ngả màu thương đau



Dân thấp cổ mù loà tăm tối

Sặc mùi hôi lính kín khu đen

Ái nam ái nữ thở than

Giống nòi suy kiệt nước non tiêu điều



Rặt một lũ chó dê chăn dắt

Mẹo anh hùng tha thiết chín năm

Trường kỳ bán đất âm thầm

Xuất dương con gái Việt Nam buôn hồng



Xứ sở lạ lấy chồng ngoại quốc

Phận cu ly từng bước giảm nghèo

Độc thân Trung Quốc xông vào

Tràn qua Nước Việt má đào nỉ non



Thân vạn dặm Vân Nam Miến Điện

Qua ngả Lào hiện diện Thái Lan

Côn Minh lạc bước Nam Hàn

Bán chôn nuôi miệng phấn son nhạt nhoà



Rồng chín khúc mây mờ sương khói

Miền thượng du đau nhói xiết bao

Lan man thủy điện sông lô

Miền Nam nước chảy phù sa cạn giòng ?



Bể chưá nước cửu long sóng tận

Nước mặn vào chiếm lấn người ơi!

Quê hương chìm đắm biển khơi

Sài Gòn Chợ Lớn đi đời nhà ma



Kẻ ngoác miệng kêu la chửi bới

Đưá cầm quyền lo túi đầy vơi

Vét vơ cho thật đã đời

Bịt tai thin thít mũ ni điếc rồi



Gây oán hận dầu sôi lưả bỏng

Hạt châu rơi thầm lặng thương đau

Việt Nam quận huyện Trung Hoa

Ngàn năm nguyền rủa biển sâu ngậm ngùi



Nưả thế kỷ chửi hoài chửi mãi

Mặt trai lỳ ngu tối mãi sao?

Tiền đồ tổ quốc phân chia

Sơn hà xã tắc uế xù đảng ta



Mạ non dở la đà chế độ

Mòn mỏi chờ cổ độ trăng lên

Nưả đêm rượu ngũ gia bì

Chén anh chén chú nhâm nhi đoạn trường



Thuyền đời dạt tầm dương Lý Bạch

Bích la thôn oán trách người xưa

Thông reo ngô xá  đạo đầu

Xàng xê xang xí bạc màu lầm than



8.3.2010 Lu Hà









Nhỏ Lệ Sương Thu

viết tặng Bichthuy Ly



Tích cũ kể Lý Nhân huyện nọ

Xã Nam Xương trăn trở Hà Nam

Cha con cốt nhục tình thâm

Tào khang bi lụy âm thầm khổ đau…



Vũ thị Thiết  bốn mùa mưa gió

Lấy Trương Sinh cảnh ngộ nghèo nàn

Tình yêu đôi lứa chứa chan

Bỗng đâu khói lửa hoang tàn chiến tranh



Vì xã tắc chàng đành cay đắng

Vợ mang thai nửa tháng sinh con

Môt mình vò võ lo toan

Mẹ chồng ốm nặng lệ tuôn đôi hàng



Nàng làm đám ma tang chu tất

Cả xóm làng thống thiết ngợi ca

Thái bình trở lại sơn hà

Mừng mừng tủi tủi cả nhà đoàn viên



Nhưng đứa nhỏ không quen cho bế

Lại bảo rằng: có phải cha đâu?
Từng đêm người vẫn về nhà

Con chơi với bố xoa đầu mẹ khen



Chồng sôi máu nổi ghen đánh vợ
Thật bi ai ảo não tang thương

Quên sinh tuẫn tiết theo giòng

Hoàng Giang sủi bọt thê lương não nùng

Màn đêm xuống rợn rùng gía buốt

Bỗng đứa con thảng thốt kêu lên

Bố về đứng nấp sau đèn

Chàng Trương chợt hiểu bóng đen chập chồng



Ôm con khóc bức tường tội lỗi

Ngọn đèn dầu đắm đuối hồn ma

Trái ngang trong cõi sa bà

Miếu thờ nghi ngút nhạt nhòa khói nhang…

Bồng con đứng lòng càng thê thảm
Vấn vương hoài ảm đạm trăng lu

Mịt mờ nhỏ lệ sương thu

Thoảng nghe tiếng gọi vi vu gió lùa…!

thơ cảm tác khi đọc cốt truyện và nghe bài hát “Thiếu Phụ Nam Xương” của Thẩm Oánh
4.4.2013 Lu Hà





Biểu Tình Chng Tòa Án Bt Công



Tên đầu sỏ giả danh bảo vệ

Mặt gườm gườm chó sói ác ôn

Tay đeo băng đỏ du côn

Vênh vang nón lá luồn trôn vì tiền



Tay chống nạnh công quyền chức trách

Bắt cô Hằng hống hách mã tà

Lon ton trước cửa quan tòa

Đánh hơi lùng sục gâu gâu ỉa đùn



Mấy thằng khác trí lùn óc lợn

Dáng trẻ trung hung tợn đười ươi

Sặc mùi xác chết thối hôi

Di truyền nòi giống lạc loài Chí Minh



Thương bà lão xanh xao ốm yếu

Cũng biểu tình ủng hộ Anh Vươn

Chúng tôi đòi lại ruộng vườn

Một sương hai nắng biển cồn máu chan



Một tấm ảnh toàn dân rơi lệ

Có bao giờ như thế này không?

Bởi bầy dã thú vô luân

Thu hồi cướp trắng bất công tạo tàn

Đảng giữ đất toàn dân làm chủ
Có luật rừng bảo vệ chóp bu

Mặt bằng giải phóng đền bù
Chuyện như con trẻ vài xu trò hề

Một băng đảng ê chề mặt thớt
Bọn cường hào trấn lột công khai
Thi hành công vụ cho ai
Công an quân đội tay sai chính quyền?



cảm tác từ một tấm ảnh dân biu tình ủng h Đoàn Văn Vươn

3.4.2013 Lu Hà






Thảm Cảnh Đại Uý Việt Nam Cộng Hoà

thơ dưạ theo bài viết của con trai ngục sĩ Nguyễn Hữu Cầu



Các thế lực siêu cường quốc tế

Biến Việt Nam thành bãi chiến trường

Tháng năm máu chảy thê lương

Dư đồ rách nát non sông điêu tàn



Năm bảy lăm Việt gian cộng sản

Hiến dâng Tàu hiếu chiến xâm lăng

Hoàng - Trường hải đảo biển Đông

Sài Gòn thất thủ quê hương thảm sầu



Cựu đại úy cộng hòa Nam Việt

Là nạn nhân thảm thiết bi ai

Trái tim nhạc sĩ thương đời

Lời ca tiếng hát cho người khổ đau



Hồn thi sĩ tình yêu dân nước

Chẳng cam tâm để giặc hoành hành

Viết bài xua đuổi ruồi xanh

Đồng Nai lãnh chuá tranh giành miếng ngon



Cảnh tù tội tan đàn sẻ nghé

Chốn đôi nơi con cái rời xa

Chị em tìm lại thấy nhau

Đoạn trường ly hận ta bà đảo điên



Ba cải tạo chị tròn bốn tuổi

Mẹ sang ngang quyết chí ra đi

Ngây thơ em nhỏ biết gì ?

Sáu năm đày đoạ ngậm ngùi thở than



Mẹ bồng Bích xây duyên tình mới

Mới lên hai em chị nhỏ nhoi

Hơn ba thập kỷ qua rồi

Bao mùa mưa nắng mảnh đời buồn trôi...



Sống lay lắt nay đây mai đó

Ở với bà, cậu, mợ, chú, cô

Giữa rằm tháng tám mùa thu

Công an chúng nó bắt ba đi tù



Chị hai ơi! em đâu có biết

Nỗi oán hờn thảm thiết ai hay

Cớ sao mẹ chẳng nói gì ?

Ông Trần Văn Phụng là người ở đâu?



Dẫu gia cảnh còn nhiều túng thiếu

Em cũng may đ ược bi ểu đến trường

Công tác giáo dục trong ngành

Giáo viên dạy giỏi bước đường tiến thân



Em phấn đấu đảng viên cộng sản

Cứ tưởng rằng thuận tiện qua sông

Đò ngang lật ngửa thê lương

Tên Trần Ngọc Bích là dòng ngụy quân



Cha của hắn thân tàn ma dại

Chốn lao tù chính trị chung thân

Xé tan tờ giấy bất nhân

Em cần phụ tử tổ tiên giống nòi



Em lặn lội tìm về Rạch Giá

Ba cuả tôi người ở nơi đâu?

Đất trời run rủi làm sao?

Gặp ngay một chú ngày xưa bạn tù...



Chú chỉ rõ trại tù Xuân Lộc

Còn chị hai nay ở Sài Gòn

Hành trình muôn nỗi khó khăn

Đến nơi đói lả kêu van nỉ nài



Họ tàn nhẫn răn đe tới tấp

Phải quay về xin phép điạ phương

Đứng bên cửa sổ chấn song

Ba ơi! em gọi bi thương não nùng !



Ngày đoàn tụ não lòng khóc lóc

Mấy chục năm lần bước tìm cha

Trái tim nhạc sĩ bao la

Tình thâm phụ tử chuyền thừa cho con



Cuộc dâu bể trần gian thống khổ

Bọt bèo trôi trăm ngả  xa xôi

Hữu Cầu đã có thăm nuôi

Tấm thân tiều tụy bồi bồi mừng vui



Ngọc Bích hả ? Con trai mẹ Nguyệt ?

Nguyễn Hữu Cầu thảm thiết chắp tay

Đôi chân khụy xuống lệ cay

Đoái thương tạo hoá có ngày hôm nay



Ba xin lỗi cảnh đời tao ngộ

Để các con vất vả điêu linh

Tuổi thơ dầu dãi đầu xanh

Lạc cha, xa mẹ học hành khó khăn...



Đừng trách mẹ các con Ba nhé

Bởi thế thời phải chịu biết sao ?

Chị em đùm bọc lấy nhau

Chăm nom phụng dưỡng mẹ gìa thay cha



Tên cán bộ nhà tù chặn họng

Này anh Cầu phản động ai thương

Văn thơ phá rối chủ trương

Anh em lôi cổ vào phòng biệt giam



Chúng hành hạ dã man tàn khốc

Chẳng buông tha sỉ nhục mãi hoài

Anh Thư, Ngọc Bích về đi

Ngẩng cao đầu sống làm người thẳng ngay !



18.8.2010 Lu Hà


























Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét