Thứ Năm, 22 tháng 12, 2022

Thơ Tình Chùm Số 1.176

 

Tài Mệnh Tương Đô

cảm xúc thơ Nguyễn Du bài 57

 

Lâm Truy thuở cố nhân ly biệt

Nắm xương khô chẳng biết là ai?

Cuốc kêu khắc lậu đêm dài

Năm canh trằn trọc u hoài thở than

 

Bình hương thừa tro tàn lửa nguội

Sen xác xơ cúc mới nở hoa

Gió đông lạnh lẽo gối nhòa

Giọt sầu đầy bát đâu tòa thiên nhiên?

 

Nhờ pháp thuật các miền thăm hỏi

Khi trở về lại nói đâu đâu

Thày qua Bột Hải Thần Châu

Suối vàng nào thấy vó câu ngựa hồng?

 

Thôi vận mệnh tang bồng hồ hải

Biếng khuây dần rồi lại xót xa

Thương nàng băng tuyết ngọc ngà

Hồn trinh phải chịu dớp nhà khổ đau

 

Chốn lầu xanh bạc màu son phấn

Bán tiếng cười lận đận tấm thân

Gặp ta thơ đối họa vần

Uyên ương một cặp câu thần điểm trang

 

Ngày âu yếm xốn xang đàn hạc

Đêm cùng nhau chân gác tay ôm

Đi đâu kìa ánh sao hôm

Thuyền ai lẻ bóng cánh buồm sao mai?

 

Nghe chim én nguôi ngoai thểu não

Mùa xuân về nhắc bảo thầm ta

Nước non một dải bao la

Quê nhà huyện Tích bóng tà tịch dương

 

Sinh lên ngựa tìm đường trở lại

Lòng quặn đau quan ải mù sương

Nỗi niềm chạnh nhớ quê hương

Nghẹn ngào lữ khách tha phương xứ người

 

Khi gió Sở chân trời góc biển

Mưa Tần hoài quyến luyến lầu trang

Tầm Dương thổn thức hạc vàng

Kìa chàng Thôi Hiệu mơ màng cố hương

 

Chiều xế bóng phố phường nhộn nhịp

Cảnh buồn thiu chiêm chiếp tiếng gà

Tiếu thư mở cửa bước ra

Nói cười đon đả thiết tha dịu dàng

 

8.1.2019 Lu Hà

 

 

 

Tài Mệnh Tương Đố

cảm xúc thơ Nguyễn Du bài 58

 

Nàng âu yếm nhìn chàng tha thiết

Mắt long lanh da diết mặn nồng

Hàn huyên tâm sự vợ chồng

Hoa nô truyền gọi trong buồng ra ngay

 

Rèm mây cuốn chẳng hay đèn lóa

Rõ ràng đang an tọa Thúc Sinh

Trước sau đã hiểu sự tình

Bàng hoàng chàng cũng thất kinh rụng rời

 

Giờ ra nỗi dở cười dở khóc

Mắc vào tròng kế độc mưu gian

Người đâu lọc lõi khôn ngoan

Làm ra con ở chúa nhàn đôi nơi

 

Càng đau đớn rối bời câm lặng

Rồi bỗng nhiên đằng hắng tiểu thư

Cớ sao chàng lại ngồi thừ

Chặng dài mệt mỏi riêng tư nhớ nhà ?

 

Lâm Truy ấy cách xa ngàn dặm

Việc thương gia chẳng dám hỏi nhiều

Cạnh tranh đối thủ cao chiêu

Lẻ loi chiếc bóng cô liêu muộn phiền

 

Vội bày tiệc đoàn viên hội ngộ

Thiếp với chàng vui thú đêm nay

Chén thù chén tạc cho say

Hoa nô rót rượu tận tay trì hồ

 

Cả hai nơi chồng Ngô vợ Sở

Phận con hầu đứa ở không tên

Gía băng chẳng dám kêu rên

Nhặt khoan dìu dặt đôi bên đẹp lòng

 

Qùy tận mặt ngăn dòng lệ chảy

Vờ không quen lửa cháy tim gan

Hoạn Thư giả bộ nồng nàn

Yếm hồng lơi lả chứa chan ái tình

 

Khi vẫy bướm khi rình ong bắt

Lúc uốn lưng khép chặt cánh hoa

Gương trong lấm tấm sương nhòa

Lom khom bê chậu lòa xòa tóc mây

 

Sinh tận tụy canh chầy chiều vợ

Lảo đảo say tìm cớ tháo lui

Hoa nô chăm chỉ lau chùi

Hoạn Thư quát mắng chẳng vui tại mày

 

8.1.2019 Lu Hà

 

 

 

Tài Mệnh Tương Đố

cảm xúc thơ Nguyễn Du bài 59

 

Ngậm bồ hòn đắng cay thổn thức

Oan trái này kẻ trước người sau

Phủ quan mực chửa khô màu

Dấu son giá thú nát nhàu vì ai?

 

Sinh nẫu ruột hình hài thảm khốc

Nực cười thay quý tộc thương gia

Con quan nhất phẩm triều ta

Thét ra khói lửa nhân hà thảm thê

 

Tiểu thư vẫn đê mê hoan lạc

Bõ tháng ngày phờ phạc áng mây

Bồ đào túy lúy ngất ngây

Dồi dào sức lực canh chầy xả hơi

 

Tiện tỳ đây làng chơi tài nghệ

Dạo thử đàn một thể cho vui

Sinh đành chắng dám cáo lui

Hoa nô cúi mặt ngậm ngùi so dây

 

Nghe réo rắt vơi đầy huyết lệ

Tiếng thương đau kể lể nguồn cơn

Giọt châu lã chã tủi hờn

Rau răm cam phận tôi con cải nhà

 

Sinh rầu rĩ xót xa khóe hạnh

Mắt đỏ au còn trách chi ai

Mạch tương thấm ống tay dài

Đầm đìa vạt áo nét ngài ủ ê

 

Cùng chung tiếng hẹn thề non nước

Lại kẻ cười người khóc trái ngang

Tiểu thư vội thét mắng nàng

Đang vui mày gảy đoạn tràng làm chi?

 

Chàng buồn bã tội mi đáng chết

Sinh lại càng thảm thiết sụt sùi

Gượng cười nhiều đoạn thấy vui

Thôi đừng gảy nữa đủ mùi ca ngâm

 

Nhìn hai mặt mà ngầm trong dạ

Cuộc vui này ta đã cam tâm

Tiểu thư khấp khởi mừng thầm

Tiếng gà eo óc mưu thâm khó lường

 

8.1.2019 Lu Hà

 

 

 

 

Tài Mệnh Tương Đố

cảm xúc thơ Nguyễn Du bài 61

 

Hoạn Thư rường bớt cau có mặt

Một mũi tên bắn nát đôi chim

Hồng mao cũng đã nhấn chìm

Vào vành hoan lạc im lìm phòng the

 

Hết khinh trọng thị phi điều tiếng

Nặng như chì chết điếng cũng thôi

Nhẹ nhàng sợi bấc thoảng trôi

Đường đi đôi ngả xa xôi cõi trời

 

Biết thân phận chơi vơi bèo dạt

Hồn mây bay bằn bặt gió mưa

Đại doanh hầu hạ sớm trưa

Tiểu thư chạm mặt sao chưa yên bề?

 

Đêm chăn gối tràn trề âu yếm

Có điều gì dấu diếm hoa nô

Buồn phiền ấm ức chi mô

Hỏi  ra cho được khoai ngô sự tình

 

Nàng nhờ cậy Thúc Sinh tra cứu

Đến nướcT này phải chịu nghe theo

Cúi đầu ngọn gió hắt heo

Hoa nô quỳ xuống đèn treo bóng mờ

 

Trước đại sảnh dâng tờ thỉnh nguyện

Xin bề trên ân điển quang lâm

Tiểu thư ngơ ngẩn lầm rầm

Tài nên xem trọng đức tâm cũng bền

 

Liền trao lại ngồi bên công tử

Mới hiểu ra ý tứ rõ rà

Ví bằng ngọc bội giàu sang

Văn chương cẩm tú lầu vàng gác son

 

Con chèo bẻo véo von nhanh nhảu

Phận hồng nhan nương náu cửa không

Tiểu thư tủm tỉm nhìn chồng

Thôi thì ta cũng chiều lòng tịnh tâm

 

Vườn nhà ta Quan Âm Các dựng

Có cây trăm thước đứng từ lâu

Quản chi nắng dãi mưa dầu

Có hồ non bộ bóng câu tọa thiền

 

9.1.2019 Lu Hà

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét