Thứ Năm, 22 tháng 12, 2022

Thơ Tình Chùm Số 1.178

 

Tài Mệnh Tương Đố

cảm xúc thơ Nguyễn Du bài 67

 

Nhân tiện mới xem liền chuông khánh

Thật lạ lùng kim thạch Hoạn nương

Khéo thay vật báu phủ đường

Rõ ràng nguyên trạng khách thường ghé chơi

 

Phủ đệ ở một nơi yên tĩnh

Trầm hương bay thanh tịnh bốn mùa

Thiên nhiên đài các thêu thùa

Hoa chen cỏ lạ ngọc thua đá nhà

 

Hoạn tướng công triều ta nhất phẩm

Vệ cấm binh vào bẩm ra thưa

Lụa là gấm vóc dư thừa

Gia nhân đày tớ sớm trưa canh chừng

 

Không hiểu sao bỗng dưng có cánh

Bằng cách nào luồn lách vào tay

Giác Duyên đêm vắng hỏi ngay

Sự tình Kiều khóc tỏ bày trước sau

 

Hoạn tiểu thư điêu ngoa xảo trá

Miệng nói cười ném đá dấu tay

Máu ghen độc địa xưa nay

Thế gian hiếm có mưu này kế kia

 

Mọi thủ đoạn loan chia thúy rẽ

Sợ Thúc Sinh trộm bẻ liễu xanh

Chàng khuyên con phải trốn nhanh

Thoát nơi đày đọa thoát vành tai ương

 

Giác Duyên nghe nửa thương nửa sợ

Đành khuyên nàng đến ở một nơi

Có nhà họ Bạc là người

Am mây quen lối đạo đời chính nhân

 

Nay tới đó trú chân ít bữa

Chớ trần trừ lần lữa dây dưa

Thị phi miệng lưỡi đong đưa

Búa rìu khó tránh sớm trưa phập phồng

 

Đâu có phải cửa không eo hẹp

Sự bất kỳ khép nép vào ra

Bỗng đâu ập tới sai nha

Đau thương tang tóc xót xa đoạn tràng

 

Kiều mừng thầm vội vàng chấp thuận

Nơi trú thân khổ tận cam lai

Biết đâu còn có ngày mai

Ung dung cất bước hương lài thoảng bay

 

11.1.2019 Lu Hà

 

 

 

Tài Mệnh Tương Đố

cảm xúc thơ Nguyễn Du bài 68

 

Quyết dốc lòng ăn chay niệm Phật

Không lẽ nào lật đật hoài sao?

Ai hay phận gái liễu đào

Vỏ dừa cố tránh lại nhào vỏ dưa

 

Ma quyến rũ quỷ đưa vào lối

Chẳng đắn đo lại vội dấn thân

Bạc bà là đứa bất nhân

Gian manh độc ác vô luân kém gì

 

Với Tú bà tương tri mọi rợ

Cùng một phường thớ lợ đồng cân

Thấy nàng sắc nước hương lân

Hoa nào sánh nổi thanh tân của trời

 

Một bước đi vạn lời tấm tắc

Liếc mắt nhìn cò vạc ngẩn ngơ

Hồ sâu cá lội lờ đờ

Hằng Nga che mặt trăng mờ bóng mây

 

Bao công tử ngất ngây cuồng dại

Bậc quý tôn chẳng ngại đường xa

Ngựa xa dìu dặt lân la

Thiệp hồng gửi tới ngọc ngà lả lơi

 

Mừng được mối giá hời lợi lạc

Tiêu thụ luôn khánh bạc chuông vàng

Nhỏ to hăm dọa ép nàng

Mau mau hoàn tục đạo tràng bỏ đi

 

Thân như cánh chim di hoang dại

Tiếng dữ gần lành lại lánh xa

Sẵn đây đã có nhà ta

Oan gia phá của ác tà bủa vây

 

Còn làm bộ thơ ngây hiền thục

Nhà Hoạn Thư lùng sục khắp nơi

Cánh bèo tan tác tả tơi

Nghe ta thì được đẹp đời nữ nhi

 

Kiều tức nghẹn đầm đìa nước mắt

Van lạy càng luân tuất điếc tai

Ép duyên mụ cứ một hai

Còn ai dám chứa lạc loài tới đây

 

Cùng Bạc Hạnh xe dây kết tóc

Bạn trăm năm chẳng nhọc nhằn chi

Thanh mai trúc mã thiên tri

Họ hàng ruột thịt thầm thì cháu ta

 

Làm dâu thảo trong nhà họ Bạc

Có cửa hàng lầu gác Châu Thai

Hào hoa phong nhã kém ai

Thật thà tốt nết đủ tài văn chương

 

12.1.2019 Lu Hà

 

 

Tài Mệnh Tương Đố

cảm xúc thơ Nguyễn Du bài 69

 

Kiều nghi hoặc mụ đương gài bẫy

Mặt tái xanh run rẩy toàn thân

Băn khoăn do dự tần ngần

Thành hôn rồi sẽ liệu dần châu Thai

 

Dù chẳng quyết còn ai che đậy

Trái ý bà tự cấy mầm nguy

Hãi hùng bóng ngả tà huy

Quan quân Hoạn phủ quyền uy ngất trời

 

Nghĩ phận mình chơi vơi sóng nước

Hạt mưa sa lạc bước trần ai

Sẩy chân dập nát gót hài

Đời như con én lạc loài đi đâu?

 

Trải biết bao bể dâu thảm kịch

Hết Lâm Truy Vô Tích bôn ba

Xác xơ giữa chốn quan nha

Thấy cung lại sợ quá đà tên bay

 

Nay ưng thuận chẳng hay người đã

Biết mặt rồi lòng dạ ra sao

Thiếp tôi thân phận má đào

Đạo tòng phu gửi bến nào thuyền ôm?

 

Cõi trần ải sao hôm dẫn lối

Rồi sao mai tội lỗi ái ân

Chứng minh trời đất có phần

Bấy giờ vượt biển lang quân sá gì?

 

Nghe nàng nói má mì hoan lạc

Vội báo tin họ Bạc tức thì

Quyết lời ăn chắc mới đi

Một nhà dọn dẹp xầm xì yến anh

 

Đèn giăng mắc treo mành song hỉ

Chén kim bôi bài trí tổ tông

Trướng huỳnh làm lễ tơ hồng

Bái thiên lạy địa mây rồng gặp nhau

 

Trận mây mưa nát nhàu lá liễu

Bạc thỏa thuê gọi kiệu rước hoa

Xuống thuyền má phấn ướt nhòa

Thuận buồm sóng hát thái hòa châu Thai

 

Rèm châu tưởng trai tài gái sắc

Nào ngờ đâu quỷ Bạc ranh ma

Sở Khanh thủ đoạn gian tà

Cùng phường họ Mã đều là lái buôn

 

12.1.2019 Lu Hà

 

 

 

 

Tài Mệnh Tương Đố

cảm xúc thơ Nguyễn Du bài 70

 

Thuyền cập bến Bạc chuồn lên trước

Đám ca nhi đón rước chào mời

Cũng là khách cũ đến chơi

Khang trang hành viện nụ cười gió trăng

 

Phường bán phấn cung hằng đắm đuối

Nơi buôn người miệng lưỡi uốn cong

Mối hàng định giá đã xong

Món hời vô kể còn mong chi nhiều

 

Tiền đã trao vội kêu cháo múc

Kiệu hoa theo giao ước rõ ràng

Đẫy đà một mụ vội vàng

Chạy ra xem mặt rước nàng qui gia

 

Thần mày trắng trau tria son phấn

Kiều thất kinh uất hận lầu xanh

Vẫy vùng sao thoát thôi đành

Chém cha cái số liễu mành đào tơ

 

Chốn phồn hoa dật dờ đô thị

Suốt quanh năm thủ thỉ cái oanh

Lả lơi bảy chữ lượn vành

Cho lăn lóc đá năm canh mẩn người

 

Tài tình lắm đất trời ganh ghét

Nước đánh phèn lại chét bùn lên

Giận hờn băng tuyết thuyền quyên

Quạt quì gối ấp phẩm tiên thói đời

 

Biết thân phận chân trời góc bể

Trốn nợ sao trần thế bao la

Đầu xanh lo liệu từ nhà

Tội tình chi hỡi mẹ cha sinh thành

 

Cũng bởi tại mong manh số kiếp

Hội đạp thanh lòng thiếp xốn xang

Trời cho duyên được gặp chàng

Mà sao trời lại phũ phàng chia ly?

 

Kể từ đó thanh y hai lượt

Lại đôi lần sướt mướt lầu xanh

Hoa trôi ngọc nát tan tành

Thiên thu sầu hận sao đành bỏ qua

 

Phải cam chịu bốn mùa cam quít

Nhốt trong lồng mù mịt màn sương

Bàng hoàng tỉnh dậy soi gương

Từng đêm ác mộng chán chường nguyệt hoa

 

Đoạn trường biết nhạt nhòa giọt lệ

Hồn Đạm Tiên kể lể xót xa

Tường trình hội chủ là ta

Cung đàn non nỉ thiết tha xuân tình

 

12.1.2019 Lu Hà

 

 

 

Tài Mệnh Tương Đố

cảm xúc thơ Nguyễn Du bài 71

 

Đêm trăng sáng thanh bình dào dạt

Điệu nghê thường bát ngát hương lân

Giai nhân tài tử xa gần

Xôn xao ngoài cửa tần ngần minh tinh

 

Bỗng có khách biên đình thăm viếng

Người Việt Đông khét tiếng anh hào

Phong sương dày dạn ba đào

Đường thương mũi kiếm lược thao ai bì?

 

Từ Minh Sơn tu mi nam tử

Mười thước cao lưng gấu râu hùm

Vai năm tấc rộng bao trùm

Hải hồ quen thói gông cùm đập tan

 

Nuôi mộng lớn giang san một gánh

Thuyền gươm đàn trọng trách non sông

Thỏa lòng tráng khí tang bồng

Đội trời đạp đất rắn rồng sá chi

 

Mắt sáng quắc phương phi Từ Hải

Sức kình ngư một dải mênh mông

Qua chơi nghe tiếng quần hồng

Thúy Kiều hiệp nữ ngóng trông đợi chờ

 

Đưa danh thiếp ngày mơ đêm nhớ

Lòng nữ nhi mến mộ anh hùng

Hai bên sóng mắt ngại ngùng

Nửa như e thẹn nửa cùng tương tri

 

Duyên hội ngộ tu trì bao kiếp

Đến hôm ngay chàng thiếp bên nhau

Bấy lâu nắng gió dãi dầu

Mắt xanh chẳng để trong đầu có ai?

 

Cõi trần ải anh tài yêu dấu

Chim trong lồng cá chậu nào vui

Long lanh giọt nước ngậm ngùi

Mủi lòng Kiều mới sụt sùi thở than

 

Từ Bắc Kinh gian nan vất vả

Cha hàm oan vàng đá phôi phai

Vốn giòng khuê các trang đài

Bỗng dưng giông tố lạc loài tới đây

 

Ai cho kén vàng cây thỏi bạc

Thân này còn thoái thác chi ai

Giọt mưa thấm ướt dấu hài

Gặp người quân tử tuyền đài không quên

 

Thật cảm động thuyền quyên thục nữ

Lời hữu tình chan chứa xiết bao

Giờ lâu thấm đẫm áo bào

Từ Công thổn thức nghẹn ngào phu nhân

 

13.1.2019 Lu Hà

 

 

 

 

 

 

 

 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét