Thứ Bảy, 9 tháng 9, 2023

Thơ Tình Chùm Số 1.189

 


Trung Hiếu Nghĩa Hiệp

cảm xúc thơ Nguyễn Đình Chiểu bài 7

 

Vương Tử Trực cũng vừa mới tới

Lão quản gia hồ hởi báo ngay

Võ công mở một cuộc say

Tương phùng kỳ thủ chuyên tay đua nghề

 

Hai sĩ tử ngồi kề tỉ thí

Ngọc châu phun tri bỉ mấy khi

Bạch Hàm cũng chẳng kém chi

Như Hoành lai láng tức thì đổi trao

 

Đôi nhành quế dạt dào thi tứ

So bảng vàng đã đủ nêu danh

Khí thơ lương đống song hành

Khen thay hai họ tung hoành nay mai

 

Trực ca ngợi văn tài huynh trưởng

Tiên nhún nhường tưởng thưởng một chung

Quản chi sóng gió chập chùng

Én kia hồng hộc bão bùng biển khơi

 

Sự tình cờ hai nơi hội ngộ

Chung Tử Kỳ gặp gỡ Bá Nha

Đệ huynh giao hảo một nhà

Chung lưng đấu cật sơn hà trung trinh

 

Đệ cáo lui thượng trình gặp lai

Ngày ứng thi quan tái đường xa

Vân Tiên nghỉ lại trong nhà

Thầm thì nhạc mẫu mặn mà Thể Loan

 

Nhạc phụ khéo chu toàn tất cả

Sáng ngày mai ẻo lả lê đình

Gọi là bày tỏ chút tình

Phòng khi ngộ biến bất bình sảy ra

 

Nghe xao xác tiếng gà gáy sáng

Ánh bình minh ló rạng đằng đông

Vân Tiên vào tạ Võ công

Thể Loan đã đứng đợi chồng tương lai

 

Hai đôi trẻ sánh vai cùng bước

Con đường làng thược dược trổ bông

Ngập ngừng quân tử phó công

Quan san muôn dặm chất chồng nhớ mong

 

Đaọ tòng phu một lòng chờ đợi

phận ngây thơ chới với nắng mưa

Xin chàng chớ có say xưa

phồn hoa đô thị lưa thưa giọt hồng

 

Nay thánh chúa núi sông dân chúng

Cây ngô đồng chim phụng cành cao

Xót thương khuê các má đào

Tào khương tham đó lẽ nào bỏ đăng

 

Đừng ngây ngất gió trăng đài các

Quên ánh đèn ngơ ngác hoài vương

Vợ hiền in bóng trên tường

Chớ như Ngô Khởi đoái thương Mãi Thần

 

Lục Vân Tiên xuất thân nho giáo

Sách thánh hiền gia đạo phỉ phong

Nhất ngôn cửu đỉnh một lòng

Lửa hồng nhen nhóm dấu trong tim chàng

 

*Nguyên tác: Truyện Lục Vân Tiên

12.2.2019 Lu Hà

 

 

 

Trung Hiếu Nghĩa Hiệp

cảm xúc thơ Nguyễn Đình Chiểu bài 8

 

Hướng Trường An thênh thang rảo bước

Lục Vân Tiên nguyện ước nước non

Cùng Vương Tử Trực sắt son

Gặp thời cá nhảy Vũ môn hóa rồng

 

Bạn tri kỷ non bồng tiên tử

Cảm xúc nhiều thi tứ tuôn trào

Dăm ba chén rượu ngọt ngào

Thỏa thuê đàm luận anh hào gần xa

 

Ba tầng cửa nước nhà trông đợi

Phận học trò chới với về đâu?

Cho dù rồng xuống vực sâu

Ghét nhau tài mệnh bể dâu đoạn trường

 

Chim hồng hộc tang thương cánh mỏi

Sợ lạc bầy mòn mỏi héo hon

Én kia đắc ý chon von

Cuồng phong bão tố liệu còn giữ thân

 

Mải trò chuyện tinh thần sảng khoái

Đất kinh đô quan tái mây trời

Rủ nhau vào quán nghỉ ngơi

Phút đâu bạn cũ nói cười râm ran

 

Người ở phủ Dương Xuân Bùi Kiệm

Trịnh Hâm thèm tìm kiếm công danh

Phan Dương phủ quận đã đành

Thái Sư nâng đỡ học hành ăn chơi

 

Kêu chủ quán thiết mời bằng hữu

Sẵn túi tiền bầu rượu hả hê

Đồ ăn thịnh soạn chỉnh tề

Kiệm Hâm gạ gẫm bạn bè làm thơ

 

Hai ngã còn ngẩn ngơ suy nghĩ

Thì Trực Tiên thi vị tuôn ra

Lời hay ý nghĩa bao la

Kiệm Hâm ngờ vực hay là cổ thi?

 

Chủ quán nghe tức thì sằng sặc

Trực Tiên càng ngơ ngác cười ai?

Ông kêu cười kẻ bất tài

Bàng Quyên Tôn Tẫn thiện tai phũ phàng

 

Chuyện lịch sử trái ngang như vậy

Biết bao điều xem thấy mà đau

Tiểu nhân kèn cựa tranh nhau

Anh hùng vùi dập vàng thau lu mờ

 

Lục Vân Tiên sững sờ yêu ghét

Vẫn chưa tường thế hư thiệt lẽ nào

Lão ông bao chuyện tầm phào

Ghét cay ghét đắng thấm vào não tâm

 

Đời Kiệt Trụ gian dâm sa đọa

Lệ u vương đốt hỏa phong đài

Đau thương tang tóc trần ai

Óan hờn ngũ bá dằng dai lụi tàn

 

Đời thúc quý lầm than điêu đứng

Sáng đầu hàng tối dựng dân binh

Loăng quăng chẳng liệu sức mình

U mê tăm tối sinh linh chất chồng

 

Hết Tống Vệ Trần Khuông hành đạo

Chẳng tin dùng ngơ ngáo thánh nhân

Thương ông Gia Cát công thần

Xót thày Đổng Tử tủi thân Nhan Hồi

 

Thương Hàn Dũ bầy tôi nghĩa khí

Sớm biểu thư tối bị đày xa

Liêm Pha tướng quốc lui ra

Gian thần xua đuổi về nhà tưới phân

 

Qua sử sách kinh luân mấy lượt

Nửa ghét còn sướt mướt nửa thương

Trực khen chùa rách khói hương

Ai hay trong quán cương thường nho gia

 

Lại cam chịu tuổi già hiu quạnh

Chẳng giúp đời đáng trách lắm ru?

Lão cười Sào Phủ Hứa Du

Di Tề rau má thiên thu ngậm hờn

 

*Nguyên tác: Truyện Lục Vân Tiên

13.2.2019 Lu Hà

 

 

 

 

Trung Hiếu Nghĩa Hiệp

cảm xúc thơ Nguyễn Đình Chiểu bài 9

 

Hồn kẻ sĩ chập chờn đây đó

Kìa hai ông Y Phó ôm tài

Lánh xa mũ áo cân đai

Kẻ cày người cuốc đoái hoài chi đâu?

 

Chẳng luồn cúi công hầu vương bá

Thái công xưa câu cá đợi người

Bên bờ sông Vị ngồi chơi

Nghiêm Lăng cáo biệt chọn đời thảnh thơi

 

Áo da cừu tả tơi tới nách

Thời thế đành xa cách quân vương

Trần Đoàn ẩn dật Vũ Dương

Trăng soi đỉnh núi xông hương lên trời

 

Túi thơ ngâm cảnh đời phong nguyệt

Thất hiền kia tha thiết Trúc Lâm

Trợn trừng cáu gắt Trịnh Hâm

Cằn nhằn Bùi Kiệm tím thâm mặt mày

 

Lão bán cơm làm thày thiên hạ

Thật nực cười rổ rá nong nia

Nông phu quen thói chầu rìa

Thuốc lào một mắm râu ria một chùm

 

Chủ quán cười tùm hum thân ếch

Đáy giếng ngồi biết đếch gì đâu

Uổng thay đàn gảy tai trâu

Nước lăn đầu vịt vảy gầu chân heo

 

Lục Vân Tiên hắt heo gió thổi

Rừng Trúc Lâm nóng hổi bảy người

Tiện đây vui chén rượu cười

Cùng nhau kết bạn chẳng dời xa nhau

 

Mặc công danh nhuốm màu phú quý

Chốn quan trường quỵ lụy một khi

Giờ đây thong thả nhâm nhi

Tránh xa đố kỵ thầm thì nhỏ to

 

Kiệm Hâm vốn so đo nhỏ mọn

Khoa thi này sợ són ra quần

Võ công sao đấu sức thần

Trực Tiên mới thực văn nhân kỳ tài

 

Văn sơ khảo dằng dai thi võ

Lục Vân Tiên chống đỡ Trịnh Hâm

Long tranh hổ đấu sấm gầm

Trịnh tung ám khí âm thầm bắn xiên

 

Tiên sơ ý nhắm nghiền mắt lại

Tiếng tiểu đồng tê tái kêu la

Cậu ơi! Cấp báo tin nhà

Hình như bà đã đi xa mất rồi!

 

Mở phong thư kêu trời thảm thiết

Bỏ khoa thi nhất quyết trở về

Hai hàng nước mắt dầm dề

Máu pha bụi tóc chẳng hề hay chi

 

Vào trong quán lễ nghi sắm sửa

May áo tang chọn lựa khăn sô

Công danh phút chôc ô hô!

Âm dương cách trở nhấp nhô sóng dồi

 

Chàng tuấn kiệt nổi trôi mũ bạc

Thắt dây rơm ngơ ngác chim muông

Bóng tà văng vẳng tiếng chuông

Cứ theo trong sách văn công lần hồi

 

Hồn bằn bặt than ôi chẳng biết

Tỉnh rồi mê vĩnh biệt mẹ hiền

Đau đớn thay, Lục Vân Tiên

Khóc rồi dụi mắt mờ liền một khi

 

Vương Tử Trực vân vi khuyên giải

Dặn tiểu đồng trở lại Đông Thành

Thuốc thang cậu chóng mau lành

Thày trò lần bước kinh thành Trường An

 

 *Nguyên tác: Truyện Lục Vân Tiên

14.2.2019 Lu Hà

 

 

 

 

Trung Hiếu Nghĩa Hiệp

cảm xúc thơ Nguyễn Đình Chiểu bài 10

 

Ngao ngán thay ngút ngàn non nước

Dòng sông xa ô thước phân vi

Tần ngần kẻ ở người đi

Máy trời ken két biết chi mà lần

 

Dây xích kéo dấn thân cát bụi

Chốn kinh đô sầu tủi mù sương

Bảng vàng chẳng thiết vấn vương

Rầu lòng sĩ tử cố hương đợi chờ

 

Lão chủ quán ngẩn ngơ nuối tiếc

Nhành thiên hương cỏ biếc mây xanh

Tài năng lỗi lạc cũng đành

Tinh cha huyết mẹ sinh thành ra ta

 

Dù mưu chước ma tà hắc ám

Xé mây đen chúng dám lại gần

Trịnh Hâm giả bộ ân cần

Khoa sau nhất định dành phần cho huynh

 

Rồi sẽ có màn huỳnh trướng gấm

Chức trạng nguyên có thấm vào đâu

Thám hoa bảng nhãn đứng đầu

Lâm môn song hỉ cô dâu thỏa lòng

 

Tiên gạt đi trông mong chi nữa

Cuộc đời này ý nghĩa gì đâu

Than ôi bãi biển nương dâu

Cù lao chín chữ dãi dầu muối sương

 

Ông lão càng thấy thương quá đỗi

Đấng anh hùng có tội gì đâu

Tai ương dồn dập lên đầu

Chất chồng đè nặng hiểm sâu khó lường

 

Lão sinh nghi bất thường chi đó

Mới chạy theo xin tỏ đôi lời

Từ nay sẽ được thảnh thơi

Thị phi xa lánh thói đời bon chen

 

Hết kẻ ghét cựa kèn đấu đá

Sớm hay chiều băng giá hoài vương

Mấy thang thuốc để dọc đường

Phòng thân lúc đói chán chường cũng no

 

Chưa từng trải đắn đo cân nhắc

Mới cúi đầu ngơ ngác cám ơn

Não nùng sùi sụt đòi cơn

Nhớ câu dưỡng dục chẳng sờn lòng son

 

Tiên càng khóc bụi mòn đôi mắt

Như gai cào đau rát con ngươi

Trịnh Hâm hiểm độc hại người

Đi hơn một tháng tả tơi thân gày

 

Hỏi tiểu đồng ban ngày hay tối

Mắt đã mù lần lối đường đi

Vẳng nghe như tiếng chim di

Hàng cây xào xạc thầm thì gió đông

 

*Nguyên tác: Truyện Lục Vân Tiên

14.2.2019 Lu Hà

 

 

 

 

Trung Hiếu Nghĩa Hiệp

cảm xúc thơ Nguyễn Đình Chiểu bài 11

 

Nơi trống trải đồng không mông quạnh

Ếch nhái kêu lau lách vướng chân

Tiên càng khô héo ruột gan

Bước đi uể oải toàn thân đau nhừ

 

Mắt nhức nhối như từ giao hữu

Với Trịnh Hâm chẳng hiểu vì sao?

Vân Tiên thổn thức nghẹn ngào

Lòng chàng rầu rĩ ứa trào mạch tương

 

May gặp khách qua đường mới hỏi

Cứ lần theo lối sỏi vào làng

Có ông thày thuốc Triệu Ngang

Giỏi khoa chữa mắt mấy thang xin thầy

 

Lão huênh hoang chốn nầy bậc nhất

Cả ba đời thành thật hành nghề

Nội kinh sản phụ miễn chê

Bạc còn hai lạng mọi bề lạy van

 

Ngân hải tinh vi nan thọ thế

Thứ cầu đông cang tễ thiếu gì

Thập toàn bát vị nhâm nhi

Có tiền mọi sự tức thì chữa ngay

 

Chú tiểu đồng chẳng hay lang rỏm

Dốc hết tiền lão tóm bạc ròng

Mười ngày thấp thỏm trông mong

Bệnh không thuyên giảm tiền hòng đòi thêm

 

Lão chống chế khi đêm nằm mộng

Có tiên sư đánh trống chiêm bao

Qủy thần ở tận trên cao

Hung hăng đòi mạng thét gào đầu trâu

 

Tiểu đồng hãy qua cầu thày bói

Mé tây viên ông nói nghe coi

Có tên đày tớ cọc còi

Gỉa vờ đóng kịch để moi tiền người

 

Lục Vân Tiên tuổi đời mười sáu

Còn thơ ngây đinh mão năm nay

Hèn chi giáp tí cho hay

Mạng kim cang hỏa ngày này chẳng an

 

Số giàu sang an nhàn qúy phái

Tiểu đồng kêu oan trái xót xa

Ông còn riễu cợt chủ ta

Một giao hai sách lại ba hào trùng

 

Trang thành quẻ lục xung tôn tử

Du hồn người phụ mẫu tang gia

Đau thương nước mắt đầm đìa

Thất điên bát đảo bên rìa rừng hoang

 

Tìm thày pháp trấn ngang ma quỷ

Thôn Trà Hương đạo sĩ cao tay

Tiểu đồng vội chạy đi ngay

Nhà trong khấp khởi mừng thay món hời

 

*Nguyên tác: Truyện Lục Vân Tiên

15.2.2019 Lu Hà

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét