Thứ Hai, 11 tháng 9, 2023

Thơ Tình Chùm Số 1.194

 

Mưa Buồn Phố Vắng

cảm xúc thơ Duy Yên & Quốc Kỳ: Mưa Chiều Kỷ Niệm

 

Xuân nào em đến thăm anh

Ngọn đèn leo lắt mộng lành phố đêm

Mưa rơi thánh thót quanh thềm

Lòng bao lưu luyến nỗi niềm đắng cay

 

Nhạc tình theo gió xuân bay

Nhạt nhòa ngấn lệ tỏ bày trước sau

Nguyện thề non nước bên nhau

Sao dời vật đổi nhạt màu phấn son

 

Vầng trăng sao chóng héo hon

Chiều nay chim chích véo von trên cành

Mỉa mai đời dễ mong manh

Lạnh lùng tượng đá kinh thành mù sương

 

Mưa giăng trắng xóa phố phường

Sắt cầm lỗi nhịp tơ vương não nùng

Gượng cười hai chữ thủy chung

Hằng Nga che mặt sượng sùng áng mây

 

Trần gian lắm kẻ thơ ngây

Aí tình bồng bột đọa đầy tấm thân

Một mình thui thủi bước chân

Giận hờn chi nữa tần ngần bóng ai ?

 

*Nguyên tác: Mưa Chiều kỷ Niệm

1.3.2019 Lu Hà

 

 

 

 

Trở Lại Đi Anh

cảm xúc nhạc Vinh Sử & Ngân Giang

 

Về đi anh tình xưa nối lại

Chiều mùa thu quan tái xót xa

Cô đơn nửa mảnh trăng ngà

Nửa soi gối chiếc nửa sa dặm trường

 

Đêm thao thức từng chương kỷ niệm

Đã bao lâu dấu diếm mẹ cha

Từng dòng chữ viết thiết tha

Ngày anh trở lại căn nhà yêu thương

 

Bước sang ngang dòng sông băng giá

Làm con dâu xứ lạ xa xôi

Trái tim em vẫn bồi hồi

Đời anh phiêu bạt nối trôi sông hồ

 

Đàn chim én nhấp nhô đỉnh núi

Gió mùa xuân thui thủi mình em

Hoàng hôn đóng cửa buông rèm

Khát khao chờ đợi thòm thèm ánh trăng

 

Trời chẳng phụ xích thằng Nguyệt Lão

Cuộc trăm năm cởi áo cho nhau

Quản chi mưa nắng dãi dầu

Thời gian phủ bụi vàng thau gương mờ

 

Gà gáy sáng giấc mơ tình ái

Ngọn lửa lòng hoang dại thơ ngây

Hồn hoa bướm trắng vui vầy

Non thần đỉnh giáp canh chầy cùng anh!

 

*Nguyên tác: Nối Lại Tình Xưa

2.3.2019 Lu Hà

 

 

 

 

 

Vận Nước Nổi Trôi

nối tiếp hai câu thơ của Văn Sĩ Chính Nguyên

 

“Vào rừng đẽo gỗ mà chơi

Đau cho vận nước vẳng lời rừng thiêng“

Mong sao giữ được chân kiềng

Lòng dân thống nhất chẳng riêng miền nào

 

Than ôi! ngày tháng hư hao

Núi rừng heo hút đồng bào ta ơi!

Bấy lâu dang dở khóc cười

Thâm sơn cùng cốc cảnh đời buồn thiu

 

Trẻ già trai gái ỉu xìu

Tài nguyên cằn cỗi liu điu phận hèn

Tham tiền vật chất bon chen

Thân tàn ma dại ho hen chẳng còn

 

Trách ai cam phận tôi con

Gieo mầm giống đỏ nước non xa rời

Bố Tàu mẹ Việt chơi vơi

Con hoang ngơ ngác tả tơi Lạc Hồng

 

Cha già dân tộc ngóng trông

Nhìn về phương bắc cánh đồng nội mông

Tân Cương Tây Tạng bềnh bồng

Ba Đình nghiệp chướng chất trồng hồn ma

 

Chân trời góc biển xót xa

Thương đau xứ sở quê nhà lầm than

Bao giờ lấy lại giang san

Bà Trưng Bà Triệu chứa chan mẹ hiền !

 

4.3.2019 Lu Hà

 

 

 

 

Trung Hiếu Nghĩa Hiệp

cảm xúc thơ Nguyễn Đình Chiểu bài 32

 

Thái sư tưởng mưu cao kế hiểm

Việc công tư dấu diếm bấy lâu

Bày ra bao chuyện qua mâu

Lòi đuôi con cáo trắng râu bạc đầu

 

Trước bệ rồng quỳ tâu thánh thượng

Việc khao quân ban thưởng không nên

Khi quân trị tội Vân Tiên

Nguyệt Nga dung dưỡng dưới trên lọc lừa

 

Kiều thái công say xưa ngày tháng

Việc quan thường chểnh mảng không lo

Bây giờ lại muốn so đo

Mưu toan tạo phản tội to tày trời

 

Lục Vân Tiên toàn lời sàm tấu

Thái sư quen che dấu tội mình

Trong tay sẵn có bức hình

Chứng minh thần đã tư tình Nguyệt Nga

 

Sở Vương phán nước ta chiến thắng

Kiều Nguyệt Nga cay đắng xiết bao

Tiết trinh tiếng để má đào

Trăm năm khắc đá ghi vào sử xanh

 

Trong hoàng tộc tranh giành ngôi vị

Thái sư còn bài trí Trịnh Hâm

Tham lam quen thói tà dâm

Lầu xanh trác táng ngấm ngầm bấy nay

 

Chuyện Đổng Trác cho hay Lã Bố

Đâm chém nhau vì ả Điêu Thuyền

Cha con phản tặc đảo điên

Luân thường đạo lý hoàng thiên ra gì?

 

Trẫm không nỡ tru di tam tộc

Đày đi xa lập tức xéo ngay

Rừng xanh hiu hắt qua ngày

Thứ dân nếm trải trả vay nghiệp đời

 

Còn Trịnh Hâm tội ngươi xứng đáng

Trẫm giao cho quốc trạng sử ngay

Nguyệt Nga trong trắng thơ ngây

Sắc phong quận chúa vui vầy Kiều khanh

 

Lại phục chức Đông Thành như cũ

Kiều công xưa vô cớ hàm oan

Vương Minh hai tướng chu toàn

Công lao hạng mã giang san thái hòa

 

Sau chiến thắng Qua Oa vang dội

Mới thong dong hỏi tội Trịnh Hâm

Bạn bè xưa cũ tình thâm

Minh Vương Bùi cũng âm thầm tới nghe

 

Hớn Minh giận chẳng dè gặp lại

Muốn chém ngay bàn cãi làm gì

Bùi kêu bạn hữu cố tri

Vương rằng tội đáng lăng trì lột da

 

Kiều Nguyệt Nga xin tha tội chết

Sống không tha nhất thiết đuổi đi

Trọn đời một kiếp man di

Vân Tiên ra lệnh tức thì thả ngay

 

Bậc quân tử xưa nay vẫn thế

Không bẩn tay giết kẻ khốn cùng

Tiếng thơm vang tới cửu trùng

Gần xa thiên hạ anh hùng trượng phu

 

*Nguyên tác: Truyện Lục Vân Tiên

28.2.2019 Lu Hà

 

 

 

 

Trung Hiếu Nghĩa Hiệp

cảm xúc thơ Nguyễn Đình Chiểu bài 33

 

Khải hoàn ca vi vu gió thổi

Thành Tràng An công tội phân minh

Thong dong tính chuyện ân tình

Trạng Nguyên xa giá triều đình chuẩn y

 

Mang binh phù quân kỳ võ phục

Hớn Minh cùng Tử Trực chỉnh tề

Có quân hộ vệ rước về

Nguyệt Nga trở lại sơn khê chập chùng

 

Riêng Bùi Kiệm thẹn thùng nán lại

Trịnh Hâm miền biên ải lần sang

Cam tâm khuyển mã xin hàng

Chèo thuyền bị sóng Hàn Giang nhấn chìm

 

Qua Ô sào để tìm bà lão

Tấm lòng thành quần áo bạc vàng

Cửa nhà vườn tược khang khang

Cắt người hầu hạ xóm làng bình an

 

Tiểu đồng giữ mộ phần dòng dã

Hơn ba năm bia đá rêu phong

Đại đề quyên giáo hằng mong

Tính mang hài cốt theo dòng Hàn Giang

 

Thuyền chẳng có lang thang bờ bụi

Rồi một hôm thui thủi ven sông

Bốn bề quân sĩ chật đông

Đàn chay văn tế tiểu đồng hỡi ơi!

 

Cố chen chân tới coi cho rõ

Mới giật mình ông đó Vân Tiên

Vinh quy bái tổ trạng nguyên

Lâm môn song hỉ đợi thuyền qua sông

 

Vội chạy tới bên đường quỳ lạy

Lục Vân Tiên thấy vậy gạn gùng

Giờ lâu thày tớ trùng phùng

Buồm căng gió lộng chập chùng Hàn Giang

 

Trong hang tối Quỳnh Trang nghe tiếng

Quan trạng nguyên thăm viếng quê nhà

Vội vàng lôi con gái ra

Bôi son trát phấn lợt là màu da

 

Lục Vân Tiên nhận ra tuồng cũ

Giận sôi lên quát mụ yêu tinh

Một nhà họ Võ bạc tình

Dồn ta vào chỗ tử sinh cùng đường

 

Trong hang núi Thương tòng ảm đạm

Mắt mù loà thê thảm đá vôi

Chuột dơi muỗi vắt tanh hôi

Hổ gầm khỉ chạy than ôi đoạn trường

 

Nay lại dám cản đường quan lớn

Hai mẹ con táo tợn đến đây

Mãi Thần xưa bát nước đầy

Làm sao vớt được mặt dày thế sao?

 

Kiều Nguyệt Nga sai cho túi bạc

Dặn tiểu đồng lính gác hẳn hoi

Chiều tà xa ngựa tơi nơi

Ngư tiều đền đáp vàng mười dăm cân

 

Kiều Nguyệt Nga sai quân tìm lão

Người làm vườn đức báo ân xưa

Có nhà ngăn gió che mưa

Đủ tiền trang trải muối dưa trọn đời

 

Bởi tạo hóa trêu ngươi thế đó

Hai mẹ con nhà Võ Thể Loan

Sinh ra là giống lăng loàn

Gà đồng mèo mả mưu toan lọc lừa

 

Về tới hang cũng vừa sẩm tối

Cọp từ đâu lao tới tha đi

Côn trùng thảo mục chim di

Nắm xương hài cốt đen xì hồn ma

 

Tới Đông Thành phủ nha mừng rỡ

Lục ông xây dinh thự trong làng

Ai hay sáu lễ sẵn sàng

Quan viên hai họ cưới nàng Nguyệt Nga

 

Nhà họ Lục gần xa khét tiếng

Quan đầu triều thăm viếng thường xuyên

Bao đời con cháu trạng nguyên

Kinh bang tế thế võ biền kém ai?

 

Xin hết truyện

*Nguyên tác: Truyện Lục Vân Tiên

28.2.2019 Lu Hà

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét